Sắc – Không

Cửa người

Hoa huệ

Mỗi ngày nơi đây

"Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui" - Trịnh Công Sơn đã hát như thế về từng niềm VUI mà anh lượm được trong những lúc gian nan nhất của cuộc đời, anh "nhặt những bông hoa và những nụ cười,… nhặt gió trời mời em giữ lấy, để mắt em cười tựa lá bay…" Khi anh nằm xuống, những đóa hoa muôn hương đã phủ lên người anh…

Để đi vào giấc ngủ ngon lành

Đây không phải là liệu pháp dành cho chứng mất ngủ kinh niên - mất ngủ kinh niên thuộc về bệnh lý, đòi hỏi phải được chữa trị bằng chuyên khoa. Đây chỉ là liệu pháp dành cho những người bị trằn trọc, khó ngủ. Tuy đó chỉ là trục trặc bình thường, nhưng nếu không sớm tìm cách cải thiện, lâu ngày sẽ thành bệnh.

Thương nhớ hoàng lan

“Nhà Như lai là tâm từ bi lớn đối với tất cả chúng sanh, y Như lai là lòng nhu hoà nhẫn nhục, toà Như lai chính là nhất thiết pháp không” (Kinh Pháp hoa). Trong văn học Việt Nam hiện đại, có rất nhiều tác phẩm viết rất hay về vẻ đẹp tình cảm trong cửa Thiền. Hồn bướm mơ tiên, Tắt lửa lòng, Tình người, Đưa em tìm động hoa vàng và nhiều tác phẩm khác nữa. Thương nhớ hoàng lan của nhà văn nữ đương đại Trần Thuỳ Mai cũng là tác phẩm rất hay viết về đề tài này.

Hoạt động văn hóa nghệ thuật dịp Tết Giáp Ngọ tại Huế

Chào mừng Xuân Giáp Ngọ 2014 trên địa bàn toàn tỉnh Thừa Thiên Huế sẽ diễn ra nhiều hoạt động nghệ thuật nhằm phục...

Chiêm niệm về đường tu

Đã mấy chục năm nay vào chùa, ở chùa, tụng kinh gõ mỏ mãi đến bây giờ mỗi khi chiêm niệm, suy nghĩ về chữ tu, về đường tu vẫn còn thấy lo, vẫn còn thấy sợ. Lo sợ mình lo sợ cho người và lo sợ cho cả đường tu, nghiệp tu của cả một thế hệ...

Nguyễn Bỉnh Khiêm nhà thơ mây trắng

(LQ) Trong Thi nhân Việt Nam, Hoài Thanh nói về thơ: “Từ bao giờ đến bây giờ, từ Homere đến Kinh Thi đến ca...

Sóng tan về đâu

Có chút gì đó miên man nghi vấn, có chút gì đó vọng tưởng vỗ về khi sáng nay chợt dừng chân bách bộ...

Câu chuyện đầu năm: Động cửa Thiền

Đầu xuân, chùa làng nghi ngút hương trầm, thiện nam tín nữ chen chúc nhau vào chánh điện dâng hương bái Phật. Người ra kẻ vào ngược xuôi như bất tận, mặt ai nấy đều vui tươi phấn chấn, y rằng cuộc đời này không hề có đau khổ lo toan.

Nói với chính mình

Chẳng phải mỗi nụ cười mình cho đi đều nhận lại được một nụ cười. Trách sao được khi cuộc đời này vốn đã có hàng muôn lý do để cái gọi là “nụ cười” của mình sẵn sàng trở thành số không hay một biểu tượng nào đó của sự nhạt nhẽo, vô duyên và lắm khi đáng ghét. Cười được thì cứ cười, đừng quá nặng nề với cho-nhận, ta-người..., đời sẽ vui hơn.

Đóa sen ngàn cánh: lời thiền của đá

"Nhưng một cơ duyên đưa đến cho tôi thành phố New York dự trù làm một công viên đá của phương đông và dĩ nhiên tôi là người kiến trúc sư được chỉ định cho dự án nầy.

Bài xem nhiều