Thiền và yêu

Khu vườn Mẹ

Vọng âm cuối mùa

Hoa Xuân

Trở lại vườn Muenchen

Tháng Mười về! Mùa hoa dại nở rộ

Thiền viện, tháng Mười lá vàng rụng nhiều, tiết trời xe lạnh. Sáng sớm, hơi lạnh len qua khe cửa vào phòng đánh thức...

Những mẫu chuyện đạo: 2. Con khỉ và cá sấu

Một con khỉ sống trên một cây cao gần bờ sông. Sông ấy có nhiều con cá sấu. Một con cá sấu nhìn các con khỉ sống trên cây, một hôm nói với con cá sấu con :

Sen vàng

Cứ hai ngày cô gái lại đến, mang theo một chục hoa Sen. Cô lặng lẽ quét dọn những cánh hoa rụng vương vải trên bàn thờ, dưới đất mà tôi chưa kịp dọn. Cô loay hoay súc bình rồi cắm hoa mới.

Ngàn sau vẫn là

(LQ) Tôi mãi còn nhớ rõ khi lên lớp, thầy thao thao như nước chảy mây bay chẳng chần chờ suy niệm hay nhíu...

Vần thơ đạo vị

Tự tri-tỉnh thức-vô ngã là đạo lí của vũ trụ, là mẫu số chung của ý nghĩa cuộc sống, là Thiền; mang năng lượng tích cực có lợi cho toàn vũ trụ, cho sự thăng hoa trí tuệ-tâm linh chung của tất cả. “Tự tri-tỉnh thức-vô ngã” là minh sư vĩ đại nhất của chính mình. (Đường Về Minh Triết).

Mẹ ơi ! Con nhớ mẹ

                Chiều Cali buồn như ngày Đông giá, Xám khung trời lặng lẽ phủ mây che. Tôi cúi đầu thờ thẫn bước chân đi, Ngày Giỗ Mẹ trong...

Cửa người

Năm 1984, tôi mê một cô gái ở “phố nhà binh”, cô này con quan, gia đình nề nếp, kỷ cương như trại lính. Bố mẹ cô ấy phong phanh biết chuyện yêu đương của con gái, họ ra lệnh cấm trại, nội bất xuất ngoại bất nhập. Thỉnh thoảng tôi đạp xe lướt qua lướt lại, đeo kính đen, liếc trộm từ xa. Năm thì mười hoạ may thì nhìn thấy cô ấy đứng ở cửa.

Triển lãm tranh gây Quỹ từ thiện cho Trẻ em nghèo

Khách sạn La Residence (Huế) vừa khai trương triển lãm tranh nghệ thuật nhằm gây quỹ từ thiện hỗ trợ cho trẻ em có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn tại tỉnh Thừa Thiên Huế.

Một cành mai

Hãy đem mai vàng vào sâu trong tim (thơ G. Benn, "Mùa xuân cuối"). Không phải nhánh mai của “Đêm qua sân trước một cành mai” (“đình tiền tạc dạ nhất chi mai”), cành mai thanh cao đạo vị mà từ cổ chí kim, văn chương thơ phú thiên kinh vạn quyển đã thường nói rất nhiều: Cành mai của tôi quê quê, không hiểu sao mỗi lần ngắm nó, tôi lại thấy như thế, dù nó… “Tây”, nó “Tây” mà quê. Nó “Tây” chỉ vì nó… ở bên trời Tây, không ở bên xứ mình, thế thôi.

Tiếng thân thể

"Việc nào có gốc từ thân thể thì đều thô, đều kém, không đáp ứng lại sự mong chờ của con người trí thức, đang xây dựng nhân cách ở trong mình. Chính vì những lẽ đó mà con người phải ra đi, phải tìm cách thoát khỏi, thoát ra ngoài sự chi phối của thân thể, để sống đúng là mình, để có một cuộc đời mới, một con người mới, trí thức hơn, có văn hoá hơn, sang hơn và đức hạnh hơn, một thiện tri thức trên đường đời "Duy tuệ thị nghiệp"."

Bài xem nhiều