Vọng âm cuối mùa

"Hôm nay nàng xuân trở về, khu vườn trông rạng rỡ hẳn lên. Chúng tôi, lá sapotier biết chiều nay ông chủ sẽ hái trái, những quả sapotier đang vàng ươm trên cành. Hai chiếc lá nhiều chuyện nhất là lá sapotier và lá mận, chúng thi nhau rụng. Cây nhãn đã đốn rồi không còn lá nữa, lá đào rụng khắp vườn và lá sapotier rơi đầy dưới gộc..."

Hai mùa Vu Lan

                Năm xưa tháng bảy đêm rằm Vu Lan thắng hội hương trầm tỏa bay Mẹ còn kẽo kẹt trên vai Đường khuya một bóng đổ dài dưới...

Huyền ảo

Dường như những đóa sen nghìn cánh trong thế giới huyền ảo của tôi cũng có tính tự đồng dạng như tính tự đồng...

Người quê kẻ tỉnh

Quê bây giờ còn toàn người cũ, cảnh cháu con khuya sớm quây quần còn mấy. Dễ gặp là những bóng già lủi thủi. Các bà đi trông cháu nội – ngoại, bỏ các ông tha thẩn ở nhà cùng chó, mèo. Nếu không chia lìa, lại vất vả “làm mẹ thay con” vì cha mẹ chúng đang vật lộn nơi thị thành.

Con người trong thơ thiền đời Lý

“Văn học là nhân học” (M.Gorki). Văn học phản ánh hiện thực cuộc sống và góp phần cải tạo cuộc sống. Hiện thực cuộc sống bao giờ cũng đa dạng, muôn màu muôn vẻ. Văn học phản ánh hiện thực tức phần nào đề cập đến cuộc sống với vận mệnh con người cụ thể. Ở đó, con người vừa là trung tâm chủ thể sáng tạo văn học nghệ thuật, vừa là đối tượng khách thể để văn học nghệ thuật nhận thức, chiêm nghiệm và phản ánh.

Mẹ già nhà trẻ

Mùa Vu Lan Báo Hiếu lại về. Ngồi im lặng từ trên chiếc giường đơn độc của nhà Dưỡng Lão, con biết Mẹ sẽ mở lớn mắt nhìn con như một cái bóng xa lạ và mỉm cười vu vơ. Mẹ không hiểu chuỗi âm thanh yêu dấu phát ra từ tấm lòng con thương Mẹ.

“Nhạc chiều của chúng ta”

Không phải là thứ âm thanh buổi sáng, mà tiếng vọng chiều tà, vang mãi trong hồn, những buổi chiều ngày ấy. Trời ĩu nắng trong cơn rét, sương xuống lãng đãng mù đường đi, sông Hương mờ nhạt lững thững theo vòng quay xe đạp trên con đường dọc theo bờ…

Thương nhớ đồng quê.

Ông Thức tự nhận mình là người nhà quê. Quê rặt. Mặc dầu ông sống ở thành phố gần năm mươi năm. Năm mươi năm. Đó là khoảng thời gian vật đổi, sao dời. Vậy mà chẳng thành thị hoá được chất nhà quê trong con người ông từ nếp nghĩ cho đến sinh hoạt.

Con thằn lằn chọn nghiệp

Một cái am nhỏ nằm giữa một con đường truông thăm thẳm, vắng vẻ âm u, không một xóm nhà, ít người qua lại. Am ấy mới được xây cất, độ non ba năm thôi. Trong am chỉ có một sư cụ già, thui thủi một mình quanh năm chẳng được ai thăm viếng.

NSNA Trần Bích triển lãm "Đời sen 12": Sen hồng tỏa sắc

Triển lãm “Đời Sen 12 – Sen Hồng Tỏa Sắc” do Nhiếp ảnh gia Trần Bích tổ chức tại Trung tâm Dịch vụ và tổ chức thi đấu thể hao Đồng Tháp, F.Mỹ Phú, Cao Lãnh, Đồng Tháp. Thời gian triển lãm từ ngày 12 đến 17/10/2011 đã có hơn 10.000 lượt người đến thưởng lãm và mua ảnh.

Bài xem nhiều