Trở lại vườn Muenchen

Vườn quen chừng như lạ sau bao ngày xa cách. Cổng tre hửng hờ, sờn then, bước vào không cần gõ. Con đường nhỏ phủ lá khô qua bao vàng thu lá đổ. Nhện giăng màn gió trên giàn hoa leo...Trở về vườn Muenchen, thơ hài cú

Ca Dao Mẹ

                    À ơi hãy ngủ đi con Dư âm lắng đọng tưởng còn đâu đây Ca dao Mẹ hát mỗi ngày Đong đưa chiếc võng ru say giấc...

Mưa núi trọ mây ngàn (*)

Bạn sẽ quan tâm về điều gì nhiều nhất khi đến một vùng đất mới? Có phải chăng là thiên nhiên và con người? Tôi nghĩ, đó sẽ là câu trả lời của số đông! Lắm khi, ta có thói quen được im lặng (hẳn nhiên, ai ai cũng có quyền được im lặng) khi ngồi trên mấy chuyến xe cho những hành trình dài mây giăng hay mưa phủ

Ăn tết nơi mô?! (*)

Tháng giêng ăn tết ở nhà… Cuối cùng, sau bao lần lầm thầm mơ ước một mình, nhiều lần ấp úng bâng quơ, nhiều phen...

Mùa xuân qua thi kệ

Đi cho hết cõi Ta Bà, sống cho trọn kiếp nhân sinh, cuối cùng chúng ta quay đầu về cố quận, điểm không cùng của sanh tử, lằn ranh vô tận của vô minh, khởi đầu và chung cuộc. Một sự đối diện gay go, thách đố giữa hai bờ mê ngộ, trên từng đỉnh cao ngút ngàn của gian truân vất vả, với vô thường cận kề nối nhịp, hay trên từng hoang sơ trơ trụi tuyết sương, nhịp bước cùng ta trong sự hoan hỷ tuyệt cùng?

Cảm hứng thiền trong bài thơ "Ngư Nhàn" của Thiền sư Không Lộ

"Con người ta phần nhiều mang cả những nỗi buồn phiền não băn khoăn vào tận trong giấc ngủ thì làm sao có được giấc ngủ của ông chài? Ngủ là ngủ một cách trọn vẹn. Không lo nghĩ đến bất cứ một điều gì khác, không gì làm trói buộc tâm tư."

Mùi của mây trời

Mùi long não trên người bà già xộc lên mũi tôi trong lúc giúp bà cài dây an toàn. Bà hỏi mở cửa sổ được không, một câu hỏi khiến tôi phải bật cười, như ngay trước đó bà hỏi trên này có nhà vệ sinh không hay là phải ghé dọc đường làm cái chuyện không ai thay thế được. Chúng tôi đang ngồi trên chiếc máy bay sẽ cất cánh trong giây lát nữa.

Vùng ký ức

Mùa này, buổi chiều thường hay có mưa, mưa rào rạt một lúc rồi tạnh liền, lại hửng nắng vàng. Gió rất nhẹ, làm lay lay những bông hoa mận cạnh vườn, rồi rơi tả tơi thành một vùng trắng xóa trước sân. Lũ trẻ lơ mơ nhớ về những lời dạy của Sư sáng nay, có những điều, những khái niệm bọn chúng chưa thật sự nắm bắt được, nhưng vẫn cười, vẫn nói, rộn ràng và giòn tan.

Nước giếng trong (tiếp theo và hết)

Nếu thiền mà không ngược đời thì thềin đã chẳng phải là thiền. Tôi đi vào thế giới đó thì phải thay đổi giày mà đi: lấy chiếc giày chân phải mang vào chân trái, chiếc giày chân trái mang vào chân phải, hai chân lúc đó mới thoải mái.

Lòng thương bao la

Tại thôn Nghi Lan yên tỉnh, mỗi khi hoàn hôn xuống, có một ông lão luôn dẫn một con trâu nước đến đồng ăn cỏ. Lúc trâu ăn cỏ, ông lão lại ngồi một bên nghỉ ngơi, tạo nên một bức tranh rất đẹp.

Bài xem nhiều