Thay lời dẫn cho thơ của Phạm Công Thiện "TRÊN TẤT CẢ ĐỈNH CAO...
Anh đã ra đi từ đó, từ thời buổi hỗn mang. Trong từng khoảnh khắc sát na, từng quãng liên tục vi tế của hạt bụi, anh từ chối chính mình. Khi mọi người ca tụng anh như một thiên tài, anh vất bỏ thần tượng để đi như một tên lãng tử vô lại. Khi người đời khinh miệt, khi những người thân yêu thù ghét, căm hận, anh đốt lửa soi đường độc hành bằng ánh sao Mai lẻ loi.
Ai điên, ai tỉnh?
Đôi khi xuống phố thấy người điên đứng giữa đường chỉ chỏ, nói nhảm rồi la hét, ta thấy cảm thương cho thân phận bất hạnh của người đã mắc phải căn bệnh quái ác! Ta cũng cám cảnh khi thấy vẻ điên loạn càng khiến mọi người phải sợ hãi, xa lánh người bệnh đó.
Quảng Điền quê hương tôi
“Quê hương nếu ai không nhớ, sẽ không lớn nổi thành người”, hai chữ quê hương thật đẹp. Trong mỗi chúng ta ai cũng có một khoảng riêng trong tâm mình để dành cho quê hương.
Hành trình về đất Phật: Tây du ký sự kỳ 7, Bangkok – New...
Ngày 10-7
Ngày thứ 11 cũng là ngày kết thúc khóa tu. Sau khi nghe bài giảng cuối, nghe lời dặn dò của thầy Goenka...
Hành trình "ăn Tết ở nhà". Kỳ III: Ăn Tết
Sáng mồng một Tết. Không nghe tiếng pháo mừng xuân, không có tiếng trẻ chúc mừng năm mới, cũng chưa có người đến “đạp đất” xông nhà, tôi nghĩ đầu năm mình phải tìm gặp “người hiền” theo tích xưa. Tôi gọi điện chúc Tết và mừng tuổi ôn Bổn sư của con tôi, kể cho Ôn nghe chuyện tôi được quà quí vào giờ đầu năm.
Mẹ tôi
Mẹ tôi sinh ngày 10/10/1905 - nay tròn 104 tuổi. Giữa cái trần gian truân chuyên này mà thọ được đến thế kể như xưa nay thiên hạ hiếm. Vậy nhưng mỗi lần mường tượng rồi sẽ có ngày mẹ không còn nữa, tôi lại thấy lòng rưng rưng tủi như mẹ mình chỉ mới tuổi năm mươi.
Hoa Xuân
Hàng năm, hoa đến với người, người đến với hoa, như hẹn hò của cuộc sống. Những mầm hoa, những hạt giống hoa vốn được duy trì gìn giữ trong mỗi gia đình chỉ chờ dịp xuân về là dệt nên cảnh sắc nồng ấm của mùa Xuân.
……Bùi Giáng và những ngày xưa ấy
Năm 1973, lúc chiến tranh còn phủ trùm khắp miền Nam, tuy loạn ly, nhưng phong trào văn học và văn nghệ miền Nam...
Gọi tiếng muôn trùng
Từng cánh chim vội vã bay về, tìm lại tổ ấm sau một ngày bay xa, tìm thức ăn…Bầu trời đẹp quá, nên thơ, huyền ảo, mông lung dù trải qua bao chập chùng mưa nắng thất thường.
Chuông hạ
" ... Hương đăng lần lượt rung chuông báo hiệu giờ tịnh toạ. Các dãy liêu xếp hết sách vở, ai vào đơn nấy. Ni sư tri chúng đứng bên hồng chung ở nhà Tổ điểm nhẹ mấy tiếng..."
