“Nhạc chiều của chúng ta”
Không phải là thứ âm thanh buổi sáng, mà tiếng vọng chiều tà, vang mãi trong hồn, những buổi chiều ngày ấy. Trời ĩu nắng trong cơn rét, sương xuống lãng đãng mù đường đi, sông Hương mờ nhạt lững thững theo vòng quay xe đạp trên con đường dọc theo bờ…
Sắc – Không
tôi không nói. nhưng, dường như em hiểu
có là không. không. có. có là không
cả hạnh phúc chắc chi là vĩnh cửu
trải trang xong,...
Phật giáo và kiến trúc
Kiến trúc là một loại nghệ thuật. Sự diễn biến của kiến trúc đã phát sinh các nghệ thuật khác như hội họa, điêu khắc, tạo hình, tạo cảnh… vì thế có người còn nói kiến trúc là mẹ của nghệ thuật.
Daddy Tắm Khô
Mẹ tôi vẫn thường nói: con hưởng được nhiều phước báu khi con chào đời làm con của mẹ! Quả vậy ! tôi không biết cha tôi là ai vì mẹ tôi không bao giờ nhắc đến, mà tôi cũng không quan tâm tìm hiểu thêm, vì tôi có mẹ thương yêu và săn sóc cho tôi quá chu đáo.
Ông Bụt khóc
Con thương Bụt lắm, nhưng con không khóc trước mặt Ngài. Vả lại, con cũng không bao giờ khóc trước mặt ai hết. Con khóc một mình, khóc rưng rức, khóc thầm lặng, khóc cho vơi nỗi sầu. Căn phòng con nhỏ quá, bốn bức tường vây kín lấy con, khép chặt lấy con. Không ai biết con khóc.
Ở Florida làm mứt, diễn cải lương đón Tết
Tôi bắt tay làm bánh mứt Huế. Tôi thấy khâu chuẩn bị lý thú hơn khâu thưởng thức. Ngồi bên thau bánh mứt, vừa làm vừa bày vẽ cho con cái biết làm cái ngon mà ăn, vừa nhắc lại chuyện xưa, tức là mình được sống lại những ngày Tết ấu thơ ở quê nhà. (Trần Tuyết Hoa, Florida, Mỹ)
Mùa Vu Lan, lắng lòng nhớ mẹ…
Nhân mùa Vu Lan, Tuần Việt Nam gửi tặng độc giả 2 khúc tạp văn nhỏ của nữ nhà văn Nguyễn Ngọc Tư, như đôi lời sẻ chia, đồng cảm với suy tư của những kẻ làm con trong dịp lặng lòng nhớ về công ơn sinh thành, dưỡng dục của mẹ cha.
Nhân một cuộc đi về hội ngộ: “Diễm xưa”bất tuyệt vì…”xưa”
“Diễm Xưa” của Trịnh Công Sơn đã cất tiếng gần nửa thế kỷ, nhưng Diễm có “xưa” không? Có nhiều người cho rằng nên để cho Diễm Xưa mờ ảo, nhạc Trịnh mới mãi hoài mông lung…Đưa Diễm Xưa từ bức hoạ tài hoa của Trịnh bước vào đời phải chăng có tội với thi nhân, với người trứoc với người sau?...Nhưng…
Hành trình về đất Phật – Tây du ký sự kỳ 17: Lumbini –...
Chúng tôi lại đi vào vườn Lumbini từ sớm để đón bình minh. Khu vườn thật mát mẻ với ánh sáng lung linh trên cây bồ đề. Chúng tôi đi vào đền và bước chầm chậm trên hành lang thầm thì cám ơn Hoàng Hậu Maya. Lác đác đó đây cũng đã có người ngồi thiền, có người mở kinh ra và đọc trong im lặng.
Pho tiểu thuyết Hồng Lâu Mộng đi từ cõi mê đến bến bờ giác...
Giả Bảo Ngọc từ một viên đá không đủ tài vá trời bị vứt bỏ dưới chân ngọn núi đã biến hình nhập vào hồng trần, quả thực từ xưa nay người ta thấy đây đúng là con người đệ nhất “dâm mê” trong thiên hạ.