Hoa Sen Tám Cánh

                  Hoa Sen tám cánh em mang Tâm như sáng tỏa trên đàng em đi Nhìn đời ánh mắt từ bi Nói năng ký xuất nghĩ suy tỏ...

Hoan hỷ phụng hành

Khi tiếp xúc với kinh điển Phật giáo, ta thường thấy hầu hết các kinh đều bắt đầu với “Như thị ngã văn” và kết thúc bằng “hoan hỉ phụng hành”. Như thị ngã văn” khẳng định tính như thật bao nhiêu thì “hoan hỉ phụng hành” nói lên sự lợi ích và thực tiễn bấy nhiêu. Điều này đề cập tính khách quan của kinh điển và tính chủ quan của người nghe pháp, mà trong đó mang đậm tính khế lý và khế cơ của lời Phật dạy.

Lời nguyện cầu cho quê hương

                 Cúi đầu lậy Phật mười phương                                    ...

Khai mạc triển lãm tranh của họa sĩ Lê Duy Đoàn…

Chiều ngày 19/9/2009 tại nhà trưng bày và triển lãm của Phòng Văn hóa Thông tin thành phố Huế (số 4 Hoàng Hoa Thám), đã diễn ra buổi lễ khai mạc phòng triển lãm tranh sơn dầu có chủ đề “Lạ” của họa sĩ Lê Duy Đoàn. Buổi lễ có sự tham dự đông đảo của đại diện chính quyền tỉnh Thừa Thiên Huế, thành phố Huế, các họa sĩ, nghệ sĩ và thân hữu, người nhà của họa sĩ Lê Duy Đoàn.

Vu Lan Báo Hiếu: Cõng mẹ tắm biển

Gần đến mùa Vu Lan. Trận bão gốc ở Phi Luật Tân chỉ gởi về vài đám mây che chân trời buổi sớm. Gió...

Chân Diện Mục Của Cái Đẹp Qua Một Số Bài Thơ Thời Đại Lý...

Chủ trương đề cao trí tuệ, nhân quả từ bi rất phù hợp với tính chất văn hóa bản địa của người Việt, cho dù được tiếp thu bằng tư duy bác học, hay bằng những tín ngưỡng dân gian. Phật giáo trong quá trình dung hợp với Nho và Đạo đã tạo nên một thượng tầng văn hóa rực rỡ trong lịch sử dân tộc, đặc biệt là lĩnh vực văn chương.

Một lần qua sông

"Một lần qua sông, chợt thảng thốt nhận ra mình cũng chưa hiểu hết mình, cũng xa lạ với chính mình, ngay cả cảm giác trong lòng Tinh Châu là cố hương, mình cũng bị đánh lừa bởi cái gọi là: Ngày đêm lòng đau đáu một nỗi nhớ Hàm Dương…!

tttttttttThương em ta trổ hoa cười

Muốn kể em nghe về một nhánh vô thường, mà bận bịu bấy chầy chưa kịp kể. Nay nghe chừng cành hữu hạn phần...

Xóm biển

"Những căn nhà của dân chài xóm biển, Vách gỗ xiêu, khung cửa sổ khép hờ, Nhà ở đây và biển ở ngoài kia, Nghe biển thở ngày đêm trong tiếng sóng. Người đi vắng nên biển bờ cũng vắng, Thuyền ra khơi, thuyền còn lại nghỉ ngơi, Nằm trên bờ mặc sóng vỗ chơi vơi, Thuyền im lặng, hình như buồn nhớ biển?"

Sống đời Bát-nhã

Pa... ra... mi... ta. Dạ, đúng rồi đó! Pa-ra-mi-ta... có phải là ba la mật đa không hở ba? Ông bố chỉ cần nghe tín hiệu "ba la mật đa" là đã cảm thấy trí óc và toàn thân máy động như nhà vắng lâu ngày có người tới gõ cửa.

Bài xem nhiều