Tiếng chuông đêm

Mỗi ngày nơi đây

Hoa muống

Mùi của mây trời

Mùi long não trên người bà già xộc lên mũi tôi trong lúc giúp bà cài dây an toàn. Bà hỏi mở cửa sổ được không, một câu hỏi khiến tôi phải bật cười, như ngay trước đó bà hỏi trên này có nhà vệ sinh không hay là phải ghé dọc đường làm cái chuyện không ai thay thế được. Chúng tôi đang ngồi trên chiếc máy bay sẽ cất cánh trong giây lát nữa.

Phật giáo và kiến trúc

Kiến trúc là một loại nghệ thuật. Sự diễn biến của kiến trúc đã phát sinh các nghệ thuật khác như hội họa, điêu khắc, tạo hình, tạo cảnh… vì thế có người còn nói kiến trúc là mẹ của nghệ thuật.

Mẹ gói mùa xuân vào lá biếc

                Con hứa mãi vẫn không về kịp Tết Mẹ ơi, năm lại sắp hết nữa rồi Nồi bánh tét cả một đời mẹ nấu Chờ con về...

Chùm ảnh: Ngắm thảm hoa lộc vừng chùa Từ Hiếu

Chùa Từ Hiếu, tọa lạc tại vùng núi Dương Xuân Thượng III, phường Thủy Xuân, thành phố Huế, tỉnh Thừa Thiên-Huế. Chùa là một trong những ngôi cổ tự lớn và là một danh lam có tính văn hoá và lịch sử của đất cố đô Huế.

GSTS. Trần Văn Khê nói về tập thơ “Những điệp khúc cho dương cầm”...

Lời BBT: Vào lúc 18h30 ngày 27/9/2009 tại khách sạn Legend (2A-4A Tôn Đức Thắng, Q.1, TP.HCM) GSTS. Trần Văn Khê đã có buổi thuyết trình về thơ của TT. Tuệ Sỹ, qua tác phẩm "Những điệp khúc cho dương cầm" (NXB Phương Đông, 2009), với bản dịch tiếng Pháp của bà Dominique de Miscault. Dưới đây là toàn văn bài thuyết trình; BBT kính giới thiệu đến cùng quý độc giả.

Âm vang lời kinh cầu

Cô thư ký dìu chị đến ngồi trên chiếc băng đá ngoài hành lang. Cố trấn tĩnh, chị rút khăn tay chấm mồ hôi mà nghe những giọt nước mắt mằn mặn cứ tuôn trào. Chị ngồi yên lặng trong tư thế hai tay buông thõng, lưng thẳng cao. Một lúc, chị lại hít vào thật sâu rồi nhẹ nhàng thở ra như vị thầy từng dạy trong một buổi tu tập thiền. Nhưng chỉ được giây lát trái tim chị lại gấp gáp mệt nhọc. Mồ hôi ướt đẫm đến mệt lả. Cúi dựa vào vai cô thư ký, đầu óc chị bắt đầu quay cuồng trong suy nghĩ miên man.

Vô lượng cánh vô ưu

Chàng hiệp sĩ lên đườngKhông ngựa, không gươm, không súng đạnVới đôi tay trầnVà bờ mắt tấm lòng tràn đầy tình thương giống nòi...

Một phút sống thực

Một phút, có thể dùng để mỉm cười; mỉm cười đối với người khác, đối với chính mình, đối với cuộc sống. Một phút, có thể dùng để ngắm nhìn con đường đi, thưởng thức một đóa hoa tươi đẹp, cảm nhận được đồng cỏ còn đẫm sương mai, hoặc thưởng thức dòng nước trong veo, vô nhiễm.

"Tiếng chuông triêu mộ" vĩnh biệt nhà văn Võ Hồng

(LQ) Sau 7 năm lâm bịnh, nhà văn, nhà giáo, cư sĩ Phật tử Võ Hồng đã qua đời vào lúc 14 giờ ngày...

Ai điên, ai tỉnh?

Đôi khi xuống phố thấy người điên đứng giữa đường chỉ chỏ, nói nhảm rồi la hét, ta thấy cảm thương cho thân phận bất hạnh của người đã mắc phải căn bệnh quái ác! Ta cũng cám cảnh khi thấy vẻ điên loạn càng khiến mọi người phải sợ hãi, xa lánh người bệnh đó.

Bài xem nhiều