Bếp lửa mùa đông

Bây giờ mùa đông, cứ lúc thèm cảm giác ngồi bên bếp lửa thời còn là con trẻ, tôi lại chạy xe gần mười cây số về nhà một người bạn ở cầu ngói Thanh Toàn ở hướng đông nam thành phố Huế ngồi chủm lửa rơm, lửa củi.

Những chương trình nghệ thuật đón xuân Giáp Ngọ tại Huế

Chào mừng Xuân Giáp Ngọ 2014 trên địa bàn toàn tỉnh Thừa Thiên Huế sẽ diễn ra nhiều hoạt động nghệ thuật nhằm phục...

Tình cuối năm

Hôm trước, có người hỏi tôi về những bài viết tết, tôi mỉm cười trả lời, chưa có khi nào mình viết bài gì...

Gọi tiếng muôn trùng

Từng cánh chim vội vã bay về, tìm lại tổ ấm sau một ngày bay xa, tìm thức ăn…Bầu trời đẹp quá, nên thơ, huyền ảo, mông lung dù trải qua bao chập chùng mưa nắng thất thường.

Trần Tế Xương – Thiện tri thức?

Sinh ra và lớn lên trong buổi giao thời, lúc Nho giáo đang bị suy tàn vì làn sóng tham chiếm thuộc địa của thực dân Pháp và thay vào đó là một chế độ thực dân nữa phong kiến. Lúc mà tiếng nói của các nhà Nho không còn oai thế nữa, có chăng cũng chỉ dưới uy quyền của các ông Tây, bà Đầm:

Năm mới thiền với cái loa

Đây thôn Liễu Hạ. Quê tôi bên cạnh sông Bồ. Có những cặp loa truyền thanh công cộng làm việc bốn mùa Xuân, Hạ, Thu,...

Cửa người

Năm 1984, tôi mê một cô gái ở “phố nhà binh”, cô này con quan, gia đình nề nếp, kỷ cương như trại lính. Bố mẹ cô ấy phong phanh biết chuyện yêu đương của con gái, họ ra lệnh cấm trại, nội bất xuất ngoại bất nhập. Thỉnh thoảng tôi đạp xe lướt qua lướt lại, đeo kính đen, liếc trộm từ xa. Năm thì mười hoạ may thì nhìn thấy cô ấy đứng ở cửa.

Huế giữa Cao nguyên

(LQ) Đêm 24/3/2013, chương trình Thơ nhạc  với chủ đề: “HUẾ GIỮA CAO NGUYÊN”, do anh em đồng hương Huế tổ chức với sáng...

Hương hoa sói (Gởi những người yêu hoa)

Trên đĩa hoa đủ sắc, đủ hương mà người dân làng tôi thành kính dâng cúng Phật bao giờ cũng được điểm vào đó những nhành hoa sói, nhằm tôn thêm vẻ đẹp cho cả đĩa hoa. Khi mới nụ, hoa có màu trắng xanh, lúc gần nở thì trắng ngần như những hạt gạo.

Những mẫu chuyện đạo: 1. Con voi dễ thương

Ngày xưa, một vị Vua có một con voi rất dễ thương nhu mì, không bao giờ hại ai và vì vậy được đặt tên là con voi “Dễ thương”. Thật vậy, ai thấy con voi này cũng đem bụng thương mến và người nài nuôi voi cũng thường khoe với mọi người là con voi này không bao giờ hại một ai, không bao giờ tỏ ra khó tánh , nổi nóng. Một hôm, có một bọn côn đồ họp gần chỗ voi Dễ thương ở và voi Dễ thương nghe bọn chúng nói :

Bài xem nhiều