Cháo trắng
Vừa bước tới sân Hảo thấy mẹ đang bưng tô cháo. Nhìn vẻ mệt mỏi lắm.
Mấy hôm nay nghe tin mẹ ốm mà Hảo...
Vu Lan lạ…
Lời BBT: "Vu Lan năm nay rất lạ. Mặc dù tổ chức trong thời tiết mưa gió nhưng nó có cái gì đó sang trọng mà gần gũi, ấm cúng, thấm đẫm đạo tình", đó là cảm nhận chung của nhiều người tham dự mừng hội Vu Lan tại Trung tâm VHPG Liễu Quán. BBT trân trọng giới thiệu một trong những cảm nhận đó qua bài viết của tác giả Tôn Nữ Khuê.
Hoan hỷ phụng hành
Khi tiếp xúc với kinh điển Phật giáo, ta thường thấy hầu hết các kinh đều bắt đầu với “Như thị ngã văn” và kết thúc bằng “hoan hỉ phụng hành”. Như thị ngã văn” khẳng định tính như thật bao nhiêu thì “hoan hỉ phụng hành” nói lên sự lợi ích và thực tiễn bấy nhiêu. Điều này đề cập tính khách quan của kinh điển và tính chủ quan của người nghe pháp, mà trong đó mang đậm tính khế lý và khế cơ của lời Phật dạy.
Hồng Kông: Triển lãm các tác phẩm nghệ thuật từ Đôn Hoàng
Bảo tàng Di sản Hồng Kông ở Sha Tin đang tổ chức một cuộc triển lãm về các tác phẩm nghệ thuật từ những hang động Đôn Hoàng ở phía Tây bắc Trung Quốc.
Hoa xoan
Xoan - Melia azedarach, thuộc họ xoan (Meliaceae), là loài thân gỗ cao, cuống lá dài mọc so le, gồm các nhánh lá nhỏ...
Đôi quang gánh…
Mẹ tôi và đôi quang gánh như thể gắn liền nhau như hình với bóng, như hai vế của một phương trình, và thậm chí có thể ví như hai phạm trù không thể thiếu vắng nhau trên cuộc đời này. Khi trưởng thành, tôi mới hiểu thế nào là sự chắt chiu, tiết kiệm, để lo cho chồng con từng miếng cơm manh áo.
Thơ: Cảm tác về Tiếp sức mùa thi 2013
Huế Đô tiếp sức mùa thi
Giáo hội Phật Giáo từ bi giúp đời
Thí sinh từ khắp mọi nơi
Trở về xứ Huế mọi người hỷ...
Ngắm những bức tranh của các thiền sinh Làng Mai
Những bức tranh nhẹ nhàng, thoải mái mô tả đời sống thường nhật trong đạo tràng tu học với con người và cảnh vật...
Người khám phá nghệ thuật hội hoạ với tranh thiền
Với tư tưởng của đạo Phật và nghệ thuật thiền, hoạ sỹ Lê Mạnh Hùng đã khám phá ra một lối đi riêng trong thể hiện nghệ thuật hội hoạ mình theo đuổi.
Thương nhớ đồng quê.
Ông Thức tự nhận mình là người nhà quê. Quê rặt. Mặc dầu ông sống ở thành phố gần năm mươi năm. Năm mươi năm. Đó là khoảng thời gian vật đổi, sao dời. Vậy mà chẳng thành thị hoá được chất nhà quê trong con người ông từ nếp nghĩ cho đến sinh hoạt.