Một ngàn năm: nhiều giấc mộng trong một giấc mơ
"Cầm viên gạch trên tay, tôi thấy rất nhiều giấc mộng trong chỉ một giấc mơ:
Suốt một ngàn năm, tôi chưa hề mơ làm vương làm tướng,
Chỉ mơ làm một người lính già giữ mãi một Thăng Long. "
Tết quê của ngày xưa ơi!
Một mùa xuân nữa lại về, cứ thế lòng thêm chút rộn ràng, chút bâng khuâng khó tả. Điều đó có lẽ không chỉ...
Trường ca về Phật hoàng Trần Nhân Tông: Món quà cho ngày Đại lễ
Sau khi dành thời gian hơn một tháng ở Đà Lạt để ghi hình DVD trường ca cải lương "Sơ tổ Trúc Lâm Trần Nhân Tông", NSƯT Bạch Tuyết đang cùng đồng nghiệp làm hậu kỳ để chuẩn bị ra mắt tác phẩm này. Đây là món quà đầy thành kính dâng lên Đại lễ 1000 năm Thăng Long - Hà Nội của "Cải lương chi bảo" Bạch Tuyết và đồng nghiệp.
Hành trình về đất Phật – Tây Du Ký Sự 18 ( kỳ cuối):...
"Ký sự du lịch ngắn này chỉ mong chia sẻ với bằng hữu một ít hiểu biết trên đường đi, mong tạo ra một chút cảm hứng cho bạn bè để lên kế hoạch cho những cuộc hành hương về xứ Phật sắp tới. Và chuyến du lịch chỉ có ý nghĩa khi nó không đơn thuần là một chuyến đi để gặt hái vài cảm giác mới mẻ nhưng chóng phai."
Lan man Tết Huế
Cứ vào độ cuối tháng 11 Am lịch trở đi thì không khí Tết dường như đã dần dần hiện diện trong cái tiết...
Dấu chân thầm lặng
Mẹ! Chỉ một tiếng gọi nhẹ nhàng thôi, nhưng sao âm vang của nó thân thương vọng mãi tận sâu thẳm lòng người. Mà chắc chắn rằng ai trong thế gian này cũng muốn suốt cuộc đời mình trên làn môi không bao giờ mất đi tiếng gọi thân thương ấy. Làm sao nói hết hạnh phúc của nó, một chú tiểu trên trán còn để chỏm, hôm nay lại được cất lên tiếng gọi thiết tha muôn đời đó.
Hoài niệm Hòa Thượng Thích Trí Thủ
Một buổi chiều xuân năm 1958, tôi lên núi Trại Thủy Nha Trang, thăm chùa Hải Đức. Tôi không vào chùa, tôi đi dạo chung quanh chùa nhìn tứ-vọng-cảnh, rồi ra sân xem những chậu hường, lấy giống từ Đà Lạt. Xa xa nơi bìa sân, một nhà sư áo nâu đứng lần chuỗi dưới gốc cây Bồ đề xanh tươi. Những hạt chuỗi đón ánh mặt trời như những vì sao óng ánh, nối nhau mọc rồi lặn, lặn rồi mọc, đều đặn ung dung.
Khúc Phong cầm
1. Thầy bảo đó là chiếc phong linh. Tôi thưa thật với thầy rằng tôi đã quen dùng chữ phong cầm. Thầy gật gù khen hay, phong cầm – cây đàn gió, nghe cũng hay đấy, đơn giản, cây đàn gió, đứng im lặng suy tư và hát reo mỗi khi gió lên, không có gì ấm áp, hiền hòa và sống hết mình, giữ hạnh bố thí như phong cầm.
Quê Hương
Có một chữ „quê hương“ viết nhỏ, ở đó trái thơm vừa chín trong vườn, lá chuối xanh mát hiên sau, con ve hát hoài trong lùm nhãn đơm bông, và bánh nậm thơm trong nồi hấp, con cá bống kho khô đậm đà ý mẹ trong buổi cơm chiều, tiếng chuông triêu mộ thinh không đếm thời gian từ thuở nằm nôi.. Và con đường tìm về nó đơn giản , dễ dàng, thẳng tắp, không đắn đo, hồn nhiên như hơi thở…
Câu chuyện đầu năm: Động cửa Thiền
Đầu xuân, chùa làng nghi ngút hương trầm, thiện nam tín nữ chen chúc nhau vào chánh điện dâng hương bái Phật. Người ra kẻ vào ngược xuôi như bất tận, mặt ai nấy đều vui tươi phấn chấn, y rằng cuộc đời này không hề có đau khổ lo toan.
