Để Trường Tiền mãi mãi tuổi hai mươi

Không ai biết dòng Sông Hương đã bao nhiêu tuổi. Cầu Trường Tiền vừa tròn tuổi 110, nhưng với tôi Sông Hương và cầu Trường Tiền vẫn mãi mãi tuổi hai mươi.

Nước giếng trong (tiếp theo và hết)

Nếu thiền mà không ngược đời thì thềin đã chẳng phải là thiền. Tôi đi vào thế giới đó thì phải thay đổi giày mà đi: lấy chiếc giày chân phải mang vào chân trái, chiếc giày chân trái mang vào chân phải, hai chân lúc đó mới thoải mái.

Nước giếng trong

Trong thiền không có đầu đuôi, khúc chiết, lý luận. Nó đập vỡ lý luận. Đó là thế giới lý tưởng của câu thơ...

Nơi an trú của văn hoá tâm linh

Chẳng hiểu sao, từ thuở còn thơ ấu, tôi đã có một cảm nhận thật mơ hồ nhưng cũng thật xác tín rằng: Chùa chính là nơi trú ngụ của những ông Bụt hay bà Tiên và khi nào gặp khó khăn hay đau khổ ta cứ đến đó thì thế nào cũng sẽ được giải toả hay cứu giúp!

Thiền và yêu

Căn phòng của chị nhỏ hẹp mà ngăn nắp. Cái tủ, chiếc gương con và một kệ sách… Đơn sơ có thế mà không hiểu sao thuở nhỏ tôi cứ nhất định đòi ngủ với chị. Giường nhỏ, hai chị em phải chen nhau. Lại thú nhồi bông và một cái gối tròn nho nhỏ để chị… ngồi thiền!

Những tháng ngày không quên

Năm 1963, trong khi Phật giáo Việt Nam đang bị chế độ độc tài Ngô Đình Diệm đàn áp, vào ngày 11.6 năm đó,...

Chiêm niệm về đường tu

Đã mấy chục năm nay vào chùa, ở chùa, tụng kinh gõ mỏ mãi đến bây giờ mỗi khi chiêm niệm, suy nghĩ về chữ tu, về đường tu vẫn còn thấy lo, vẫn còn thấy sợ. Lo sợ mình lo sợ cho người và lo sợ cho cả đường tu, nghiệp tu của cả một thế hệ...

Thiền kiểng

Người đứng ngoài nhìn vào, đó là một khu rừng nhỏ. Nét xa xăm và cô tịch của dáng rừng tạo nên do những...

Thấy Phật

Lòng tin đức Phật pháp nhân không phải là lòng tin yếu đuối gửi vào sức mạnh siêu nhiên nào đó từ bên ngoài. Đó là lòng tin ở con người. Trong mỗi chúng ta đều có đức Phật pháp nhân, chỉ vì ta không nhìn, không thấy, không biết, nên mới tưởng là không có mà thôi.

Sen vàng

Cứ hai ngày cô gái lại đến, mang theo một chục hoa Sen. Cô lặng lẽ quét dọn những cánh hoa rụng vương vải trên bàn thờ, dưới đất mà tôi chưa kịp dọn. Cô loay hoay súc bình rồi cắm hoa mới.

Bài xem nhiều