Đời lữ khách-Một kiếp người mộng ảo[1]
"Hương đất trời trổi khúc, hóa hiện những phương trời viễn mộng. Kiếp người như cánh nhạn chiều thu, thở hương đất, uống khí trời, dưỡng chí chân nhân. Hãy bắt đầu từ nơi không bắt đầu và kết thúc từ nơi chẳng kết thúc. Kiếp người mênh mang mà rõ ràng giữa chiêm bao mộng mị."
Món quà cuối cùng
"...Bỗng anh cảm nhận thoang thoảng một mùi hương và thấy miệng mẹ mỉm cười như một đóa hoa đang nở, bất chợt anh cảm nhận đó là món quà của mẹ gửi lại cho mọi người trong gia đình với lời dặn dò: “ Mẹ cảm ơn các con. Mẹ ra đi trong hạnh phúc và các con cũng sẽ được hạnh phúc nếu các con biết sống thanh tịnh để nhận được hương hoa từ lòng mẹ.”..."
Lắng đọng với đêm “Hương sen mầu nhiệm”
Thiêng liêng, xúc động, đẹp… là những nhận xét chân thành của nhiều khán giả sau khi xem chương trình nghệ thuật “Hương sen mầu nhiệm” lần 3, diễn ra tại Nhà văn hóa Trung tâm (TP.Huế) tối 2-5, trong khuôn khổ của tuần lễ Phật đản tại Thừa Thiên Huế.
Còn đây bóng Thầy
(Kính viếng giác linh Ni Trưởng thượng Cát hạ Tường tân viên tịch)Con về thăm lại cố đôSông Hương vẫn chảy đò giờ bến...
Một ngày vui trên ngọn…sầu…đông!
"Có hai hay ba điều tầm thường trong một ngày tưởng sẽ qua mau, nhưng bỗng dừng lại mãi mãi ... giữa vui và buồn".
Nếu có một thứ chi được gọi là nhẫn nại, chịu đựng, âm thầm, ấp ủ và gánh trọn cả chuỗi thời gian đằng đẳng trước sau của cõi đời nhân thế trên trái đất này, thì phải nói đó là mái nhà xưa của Huế !
Ra mắt thi phẩm “Cát bụi đường bay” của Hàn Long Ân
Tối ngày 3/1/2010 (19/11/Kỷ Sửu) trên dòng sông Hương hiền hoà thơ mọng và huyền ảo, đã diễn ra buổi lễ ra mắt thi phẩm “Cát bụi đường bay” của Hàn Long Ẩn. Buổi lễ ra mắt có sự tham dự của quý thầy, quý cô, các nhân sĩ trí thức, những người yêu thơ cùng các ca sĩ, nghệ sĩ thuộc Nhạc viện Huế, câu lạc bộ ca Huế.
Hành trình “Ăn Tết ở nhà”. Kỳ I: Chiều ba mươi Tết
Còn nhớ năm ngoái, từ Sài Gòn đến Hà Nội, ở một ngã tư rầm rập người và xe, như không nghe tiếng động ầm ĩ ù màng nhĩ, tôi ngước nhìn trời thầm gửi một lời nhắn với dòng sông chưa về đến, rằng thôi đừng ngớ ngẩn đặt lời “xuân lai giang thượng kỷ nhân hoàn” nữa nghe, bởi vì tôi đang về đây nì, nay mai là đến Huế ăn Tết đó tề!
Tiếng chuông chùa trong Phong Kiều Dạ Bạc
"Tiếng chuông đêm ấy vang vọng đến mãi chiều nay. Ở đây không có bến Cô Tô, nhưng có lá phong rụng đầy trong nắng, vẽ những đỉnh đồi rực màu thu lộng lẫy, soi trên mặt sáng bừng ánh nước hồ lắng sóng. Xa lắm bến Phong Kiều, cách nửa vòng trái đất, không có đêm trên sông với hàng phong ngái ngủ, nhưng có chiều thu đang xuống, giữa chập chùng."
Đôi mắt Di Đà
Tôi có một người dì lấy chồng Chệt Quảng Đông. Dì sanh hai con, một trai và một gái. Trai tên Phá Lường (Hoa Lương), gái tên là Phá Lục Lìn (Hoa Ngọc Liên). Dượng rể tôi làm tài phú cho một chành lúa ngoài Cầu Dài, đối diện với Chợ Cá tỉnh Vĩnh Long, cách chợ bởi dòng rạch Long Hồ... Dì tôi là cô trưởng nữ, má tôi là cô gái út cách nhau mười bảy tuổi. Khi má tôi sanh ra tôi thì anh Lường của tôi bắt đầu đi hỏi vợ...
Quảng Điền quê hương tôi
“Quê hương nếu ai không nhớ, sẽ không lớn nổi thành người”, hai chữ quê hương thật đẹp. Trong mỗi chúng ta ai cũng có một khoảng riêng trong tâm mình để dành cho quê hương.

