Mỗi ngày nơi đây
"Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui" - Trịnh Công Sơn đã hát như thế về từng niềm VUI mà anh lượm được trong những lúc gian nan nhất của cuộc đời, anh "nhặt những bông hoa và những nụ cười,… nhặt gió trời mời em giữ lấy, để mắt em cười tựa lá bay…" Khi anh nằm xuống, những đóa hoa muôn hương đã phủ lên người anh…
Tâm Huế 2
Một ngày đầu Xuân, cả kinh thành và hoàng cung nhốn nháo khi nghe tin Trí Hải cùng đám tùy tùng lặng lẽ rời tư dinh trong một cuộc hành trình đi về hướng Tây Bắc, tìm lên núi Ngọc Trảng cách xa kinh thành cả năm bảy ngày đường.
Sleepsong – tiếng khóc của hành tinh xanh
Có bao giờ bạn tự hỏi, liệu trái đất sẽ có ngày tận thế hay không? Liệu nền văn minh mà loài người chúng ta luôn tự hào rồi sẽ đến một ngày kết thúc?
Hành trình “Ăn Tết ở nhà”. Kỳ I: Chiều ba mươi Tết
Còn nhớ năm ngoái, từ Sài Gòn đến Hà Nội, ở một ngã tư rầm rập người và xe, như không nghe tiếng động ầm ĩ ù màng nhĩ, tôi ngước nhìn trời thầm gửi một lời nhắn với dòng sông chưa về đến, rằng thôi đừng ngớ ngẩn đặt lời “xuân lai giang thượng kỷ nhân hoàn” nữa nghe, bởi vì tôi đang về đây nì, nay mai là đến Huế ăn Tết đó tề!
Ta Còn Việt Nam, Sông Núi Hồn Thiêng !
Tôi vẽ một người Việt Nam, máu đỏ da vàng
Tôi vẽ một nước Việ Nam, gấm vóc ba miền
Tôi vẽ một nước Việt Nam,...
Friedrich Hoelderlin
Friedrich Hoelderlin (1770 – 1843) là một trong những thi hào lớn nhất của nước Đức, và có thể nói, của thế giới. Thi ca của ông chạm đỉnh thần linh ngôn ngữ Đức, trong đó triết lý và văn chương hoà quyện thành nhất thể toàn bích.
Những câu chuyện đạo: 3. Công chúa hiểu pháp
Xưa có vị Công chúa được vua cưng quý hết sức. Một hôm trời mưa, thấy bong bóng nước nổi trên mặt hồ, lấy làm thích ý, nàng liền đòi Vua lấy bong bóng nước ấy làm một tràng hoa để mang trên đầu. Vua đáp :
Hà Thanh, tiếng hát của dòng sông xanh
"Trong cảnh "trải qua một cuộc bể dâu", Hà Thanh tìm về với thiền học, thiền định và thiền ca. Những bản nhạc Thiền do Hà Thanh hát hoặc vừa phổ nhạc thơ thiền, vừa ca mang âm hưởng thâm trầm, gợi cảm mà gần gũi của nước "sông An Cựu Nắng đục mưa trong" và sự lắng đọng thấm vào lòng người của hồi chuông Thiên Mụ..."
Cũng chỉ là TRĂNG*! (nhân đọc lại Thơ Ðường)
"Rồi bỗng hôm nay gặp lại vầng trăng trên biến "thiên nhai cọng thử thì“. Vui như được uống một chung trà với cố nhân thân thiết, hoát nhiên thấy mình như kẻ lên đường học đạo… ( tri âm tri kỷ) mà hành trang là một vầng trăng tròn đang lơ lửng trên đại dương mông mênh, nơi đó ranh giới giữa ta với người không còn nữa, một vầng trăng hội ngộ… xa gần có nhau."