Sleepsong – tiếng khóc của hành tinh xanh

Có bao giờ bạn tự hỏi, liệu trái đất sẽ có ngày tận thế hay không? Liệu nền văn minh mà loài người chúng ta luôn tự hào rồi sẽ đến một ngày kết thúc?

Quả Báo (Tiếp theo và hết)

Cậu Thông trở về Huế, suốt ngày đêm túc trực bên giường mẹ. Cậu không cho ai đến gần bà, kể cả hai người em ruột của bà là ông Thái và bà ngoại tôi. Cậu viện lý do là để bà nghỉ ngơi, tránh những xúc động không cần thiết. Riêng với dượng Phan và hai đứa cháu ngoại thì cậu thẳng tay đuổi, mấy người cút đi, đồ phản phúc. Thật ra ai cũng đoán được, cậu Thông đang nuôi hy vọng là trước khi chết, bà Sâm sẽ tiết lộ bí mật “kho vàng” cho một mình cậu nghe thôi.

Minh tinh Thẩm Thúy Hằng – Từ màn bạc đến cửa Phật từ bi

Buổi chiều của đời nghệ sĩ như một bữa tiệc tàn trên sân ga cuối cùng của cuộc đời. Bao nhiêu cẩm bào, ngai vị, xa hoa gấm vóc cũng trả lại hết cho đời. Người nghệ sĩ sẽ lui về nơi ẩn náu của mình, như truyền thuyết về loài chim Phượng Hoàng trong thần thoại Ấn Độ.

Thiền giữa đường

Đối với một người Mỹ làm việc bình thường thì mỗi năm có một kỳ nghỉ lễ dài nhất là ngày Lễ Tạ Ân – Thanksgiving – kéo dài từ thứ Năm đến Chủ Nhật của tuần lễ cuối tháng 11.

Ăn tết nơi mô?! (*)

Tháng giêng ăn tết ở nhà… Cuối cùng, sau bao lần lầm thầm mơ ước một mình, nhiều lần ấp úng bâng quơ, nhiều phen...

Vẳng tiếng chuông chùa

"Chùa Huế, với những người bạn xuất gia từ thuở nhỏ, từ lâu trở thành một phần trong máu thịt tôi. Đây có lẽ là phần ký ức bình lặng nhưng đằm sâu, thanh khiết như đóa sen nở vô ưu trong khuôn viên nhà chùa..."

Bóng đổ trên đường đi

Đêm thiếu trăng, sân chùa vắng lặng, tịnh không một bóng người. Chỉ có cái bóng đèn móc ở trên mái hiên hắt sáng...

Thơ: Cảm tác về Tiếp sức mùa thi 2013

  Huế Đô tiếp sức mùa thi Giáo hội Phật Giáo từ bi giúp đời Thí sinh từ khắp mọi nơi Trở về xứ Huế mọi người hỷ...

Hoa cúc và mứt gừng

"Mùa xuân Huế thêm rực rỡ nhờ hoa cúc, thêm ấm áp nhờ mứt gừng, thêm nét mới nhờ có hoa lily mới trồng thành công ở vùng đất này, sẽ tăng thêm sức sống cho một thành phố vốn nổi tiếng là đẹp và thơ, nổi tiếng về văn hóa truyền thống, để chứng tỏ rằng giàu và đẹp, cả về vật chất và tinh thần, vẫn có thể và cần đi đôi với nhau..."

Trở lại vườn Muenchen

Vườn quen chừng như lạ sau bao ngày xa cách. Cổng tre hửng hờ, sờn then, bước vào không cần gõ. Con đường nhỏ phủ lá khô qua bao vàng thu lá đổ. Nhện giăng màn gió trên giàn hoa leo...Trở về vườn Muenchen, thơ hài cú

Bài xem nhiều