Một cành mai
Hãy đem mai vàng vào sâu trong tim (thơ G. Benn, "Mùa xuân cuối"). Không phải nhánh mai của “Đêm qua sân trước một cành mai” (“đình tiền tạc dạ nhất chi mai”), cành mai thanh cao đạo vị mà từ cổ chí kim, văn chương thơ phú thiên kinh vạn quyển đã thường nói rất nhiều: Cành mai của tôi quê quê, không hiểu sao mỗi lần ngắm nó, tôi lại thấy như thế, dù nó… “Tây”, nó “Tây” mà quê. Nó “Tây” chỉ vì nó… ở bên trời Tây, không ở bên xứ mình, thế thôi.
Hành trình "ăn Tết ở nhà". Kỳ cuối: Hu thị thị, Xuân về trên...
Rời nhà anh chị Lợi, tôi đạp xe ra cửa Thượng Tứ, đi hướng Phu Văn Lâu, băng đường rầy xe lửa qua cầu Bạch Hổ, thẳng lên Linh Mụ. Con đường từ cầu đến Linh Mụ đối với tôi thân quen như bụng mẹ, nhưng Tết này bỗng dưng khác hẳn. Thay vì khập khiểng, gập ghềnh, đáng thương độ nào, nó được mở rộng toang hoác như xa lộ, đường nhựa mới đổ láng bon, chiếc xe đạp của tôi ngỡ ngàng trên nền mới, cứ chạy ngoằn ngoèo qua lại như mất trớn.
Hành trình "ăn Tết ở nhà". Kỳ III: Ăn Tết
Sáng mồng một Tết. Không nghe tiếng pháo mừng xuân, không có tiếng trẻ chúc mừng năm mới, cũng chưa có người đến “đạp đất” xông nhà, tôi nghĩ đầu năm mình phải tìm gặp “người hiền” theo tích xưa. Tôi gọi điện chúc Tết và mừng tuổi ôn Bổn sư của con tôi, kể cho Ôn nghe chuyện tôi được quà quí vào giờ đầu năm.
Hành trình "Ăn Tết ở nhà". Kỳ II: Vui như Tết
Nghe nói năm nay xuất hành về hướng tây nam tốt, hướng cầu Gia Hội, ghì guidon đang loạng choạng chưa vững, tôi đi về hướng ấy, cầu may. Ði ngang qua chùa Diệu Ðế, thấy cửa còn mở, khách thập phương vãng chùa cầu phước không còn ai. Ðạp xe quá chùa một quãng ngắn, tôi bỗng quày xe trở lại chùa, xuống bộ dắt qua cửa Tam quan.
Hành trình “Ăn Tết ở nhà”. Kỳ I: Chiều ba mươi Tết
Còn nhớ năm ngoái, từ Sài Gòn đến Hà Nội, ở một ngã tư rầm rập người và xe, như không nghe tiếng động ầm ĩ ù màng nhĩ, tôi ngước nhìn trời thầm gửi một lời nhắn với dòng sông chưa về đến, rằng thôi đừng ngớ ngẩn đặt lời “xuân lai giang thượng kỷ nhân hoàn” nữa nghe, bởi vì tôi đang về đây nì, nay mai là đến Huế ăn Tết đó tề!
Dư hương một bát tất niên
Buổi chiều đó, gương mặt thời gian như hiển hiện thật lâu, khắc khảm một năm những buồn vui được mất cho những ưu phiền tan đi như làn gió và chỉ để còn giữ lại cõi lòng thơm thảo vô ưu...
Món mứt của mẹ
Đã từ nhiều năm qua, hễ cúng giao thừa xong là tôi không tài nào chợp mắt được. Chuyện đời mênh mang chập chùng như sương khói; hoang sơ là thế mà xao xuyến ngậm ngùi; vu vơ là thế mà trĩu nặng nhớ nhung.
Đọc Osho để hiểu tâm thức con người
Khi đọc xong những tác phẩm của Osho đừng bám vào lời nói, hãy đi sâu vào cái vô lời ẩn giữa các dòng chữ, hãy bắt được cái thần, cái ý được ngụ trong đó.
Trường ca về Phật hoàng Trần Nhân Tông: Món quà cho ngày Đại lễ
Sau khi dành thời gian hơn một tháng ở Đà Lạt để ghi hình DVD trường ca cải lương "Sơ tổ Trúc Lâm Trần Nhân Tông", NSƯT Bạch Tuyết đang cùng đồng nghiệp làm hậu kỳ để chuẩn bị ra mắt tác phẩm này. Đây là món quà đầy thành kính dâng lên Đại lễ 1000 năm Thăng Long - Hà Nội của "Cải lương chi bảo" Bạch Tuyết và đồng nghiệp.
Gót trần hư hoại
Xách bị vào đời, tưởng thành Di Lặc
Con lang thang trong vạn nẻo đường dài
Tưởng mình mêng mông hóa ra nhỏ hẹp
Cứ đi xa,...