Có Thầy trong con rồi, con không còn lo sợ
(LQ) Bạn hiền ơi,
Chủ nhật, quán niệm ở xóm Hạ về, tôi đi một mình lên xóm Thượng. Con đường một ngày cuối thu...
Quê nhà tôi, chiều khi nắng êm đềm… (tùy bút)
(LQ) Mới đây, chúng tôi về thăm một miền quê bên dòng sông Ô Lâu xanh ngát vào một buổi chiều còn nồng nắng hạ. Trước mặt là sông, xung quanh là vườn tược, xa hơn là đồng lúa; không có khói bụi, không còi xe, chỉ có lá rì rào. “Ôi chiều quê, chiều sao xiết êm đềm!”. Ngồi ngoài vườn, gió thoảng, trên cao trời xanh nhẹ, mây trắng bay. Hạnh phúc đến thật tự nhiên. Chúng tôi, không ai bảo ai, như văng vẳng từ trong tâm tưởng bài hát Chiều quê của Hoàng Quý, và trong niềm xúc động nhớ về một thời thơ ấu thanh bình, thánh thiện, mọi người cùng lẩm nhẩm hát: “Quê nhà tôi, chiều khi nắng êm đềm…”
Thơ Vu Lan: Một thời muối quẹt, mắm kho
Một thời muối quẹt, mắm kho ...
Cội tùng khuất bóng
Cội Tùng khuất bóng từ đây
Ba mươi tháng Sáu. Hạ ơi! Não lòng
Buồn trông Tứ Chúng tựu về
Hồng Ân ni tự bốn bề đau...
Ước vọng hoàng hôn
5g sáng, ngày 25/6/2014, toàn tàu báo thức, thủy thủ nhổ neo, hướng về đảo Phan Vinh, cách 2 giờ vượt sóng. Thời tiết...
Có những ngày chẳng biết sẽ về đâu
Có một buổi sáng nào đó thức dậy, vén rèm nhìn qua khung cửa sổ, thấy nắng tràn ngập trên những con đường. Gió...
Truyện ngắn: Làm lại từ đầu
Câu chuyện kể về một chú tiểu sống ở chùa từ nhỏ. Lên 9 tuổi duyên lành đã đưa đẩy chú đến với mái...
Lời nguyện cầu cho quê hương
Cúi đầu lậy Phật mười phương ...
Câu chuyện chưa kể về 7 anh em tại Mỹ
KÝ ỨC CỦA MỘT GIA ĐÌNH
Tôi được gặp và quen thầy Pháp Bảo vào năm 1999 trong dịp đi lễ Vu Lan tại chùa...
Qua chơi cõi khác
Hạt bụi lang thang* từ vô thủy
Bay về sương khói cõi vô chung
Là xong một kiếp phong trần khách
Còn lại bài thơ thở tuyệt...