Viết cho người đang yêu

Mỗi buổi sáng thức giấc, nhìn ban mai với những tia nắng ấm tươi, tôi lại nghĩ về một điều gì đó mới mẻ sẽ đến với tôi trong ngày. Hai người bạn già cùng nhau tản bộ. Một cô gái miệng cười tươi đưa nhẹ miếng bánh vào miệng bạn trai với đôi chân bước đi như có nhạc. Vui thật, đẹp thật. Tự nhiên và chẳng kiểu cách gì. Ai xui? Ai bảo?... Tình yêu là thế!

Hồn nhiên tiếng trẻ thơ: Ba ơi, cho con nghe bài “Ủ ma li...

Khi nghe nhạc niệm Đức Phật A Di Đà, thì hai chị em chẳng ai nhắc, đứng nghiêm, hai bàn tay xinh chắp trước...

Tổ chức Trại huấn luyện A Dục 29 & Lộc Uyển 44 tại huyện...

Chiều ngày 6/8/2010, tại Niệm Phật đường Sơn Thủy huyện A Lưới tỉnh Thừa Thiên Huế Phân Ban Hướng Dẫn GĐPT Thừa Thiên - Huế đã khai mạc trại huấn luyện A Dục 29 & Lộc Uyển 44 cho các đoàn sinh GĐPT trên địa bàn tỉnh, (từ ngày 4 - 9/8/2010).

Nơi ấy, bây giờ và ở đây

Bạn hiền thương! Xin lỗi khi lá thư này đến trễ nhé! Đừng giận, ta sẽ kể cho bạn nghe tại sao. Sáng nay...

Món mứt của Mẹ

Đã từ nhiều năm qua, hễ cúng giao thừa xong là tôi không tài nào chợp mắt được. Chuyện đời mênh mang chập chùng như sương khói; hoang sơ là thế mà xao xuyến ngậm ngùi; vu vơ là thế mà trĩu nặng nhớ nhung.

Vu Lan, ý niệm hạnh hiếu trong tôi

Tháng bảy năm nay trời Tây nguyên như quay về lối cũ, mưa nhiều, nắng ít, mây giăng, gió đùa, từng giọt lạnh, lạnh đến buồn, đúng như những gì gọi là tiết trung nguyên. Tôi ở xứ Tây nguyên trong suốt khoảng trời thơ dại, bao kỷ niệm vui buồn của tháng ngày mưa nắng, vốn đã vắng lạnh rồi, nay bỗng chợt về vào những lúc chiều mưa, tháng bảy Vu Lan, tháng thương yêu, tháng nhớ nhất, tháng mà hầu hết mọi người đang dành hết tâm tình của mình để gửi mẹ thân yêu.

Tiếng gọi rừng men: cơm còn cho cục

Khoảng chín giờ sáng một buổi ban mai nắng dịu và đẹp. Chúng tôi vào núi đi tìm cái thơ mộng của trời đất. Nào trời xanh rộng rãi, nào mây trắng lưa thưa, nào cây xanh vây phủ, nào sườn đá và cây dựng lên bên đường. Cây xanh âm u bao phủ núi rừng. Và có gió thoang thoảng, và có nắng trong đẹp khiến dễ thương đời.

Tờ lịch gỡ mỗi ngày

Nhà tôi treo một “lốc” lịch to nơi phòng khách, mỗi sáng thức dậy, tôi gỡ một tờ quăng đi… Khi ló tờ mới, tôi xem kỹ câu danh ngôn nếu có, coi đấy như lời dạy dỗ đầu ngày của các bậc tiền bối ! Không biết ai sao, riêng tôi thấy tâm đắc việc này lắm !

Lời cầu chúc thống thiết cuối năm *

"Các bác tài hãy lắng tâm mà nghe, tiếng của con tim, tiếng yêu thương của gia đình, tiếng của mẹ già, tiếng của con trẻ, tiếng của cuộc sống trong gia đình mình để rồi cố gắng mà chạy xe cho an toàn để thiên hạ được nhờ là điều tôi mong muốn và cầu chúc."

Xuân Yêu Thương đến với bịnh nhân nhi

Tết đến xuân về, trẻ con thường háo hức mong chờ được xúng xính trong quần áo mới, được tung tăng vui chơi bên...

Bài xem nhiều