…Của Lá
26 tháng chạp
Hôm nay nàng xuân trở về, khu vườn trông rạng rỡ hẳn lên. Chúng tôi, lá sapotier biết chiều nay ông chủ sẽ hái trái, những quả sapotier đang vàng ươm trên cành. Hai chiếc lá nhiều chuyện nhất là lá sapotier và lá mận, chúng thi nhau rụng. Cây nhãn đã đốn rồi không còn lá nữa, lá đào rụng khắp vườn và lá sapotier rơi đầy dưới gộc. Lá vú sữa không kém cạnh gì, chúng rụng liên tục trên đường vào vườn, ngày nào người chủ vườn cũng ra quét tấp vào dưới gộc. Càng gần tết trái vú sữa càng có giá. Ủ ê nhất là giàn lá thuộc bài. Ngày mai và ngày 30 tết chúng chỉ còn là những bộ xương khô. Người ta sẽ hái tất cả lá non, lá to, lá nhỏ để kết hoa. Chúng sẽ đứng cạnh hồng Perd de noird, Brigid Bordot, Mageuritte, chưa kể đến chuyện người mua xin thêm lá. Tuy nhiên ngày tết không ai cho không lá thuộc bài. Phần tôi, lá me non khiêm tốn hơn vì tôi đứng ở góc vườn, chúng tôi im lặng không nói năng gì, ông chủ xa chúng tôi quá, lại còn đòi chặt tôi xuống lấy gỗ nữa.
Dù sao, lá rụng nhiều nhất là vào mùa hè và mùa bão lụt. Bây giờ tiết xuân đến rồi, chiếc lá luôn làm đẹp cho đời và cho vườn.
…Của Hoa
Ngày …
Cúc
Chúng tôi nằm dưới nắng, dưới mưa. Lắng nghe tiếng chuyển mình trong đất, hôm nay có nắng làm mặt đất ấm dần lên, chúng tôi cũng đang ấm dần lên để nở cho đời những nụ hàm tiếu thanh xuân. Lũ vạn thọ vàng diêm dúa nhìn tôi cầu thân. Tôi không ưa hoa thọ vàng, chỉ có người mua cúng là thích vì cái màu gạch tôm lòe loẹt đó. Tuy thế, hoa thọ màu vàng chanh khiêm tốn hơn, có người cho rằng đó là màu vàng áo hoàng hậu. Chao ơi, mệt và nhức đầu qúa! Cây mai vàng của ông chủ năm nay chưa nở nụ hoa nào, ông đã tỉa cành cách đây mấy ngày và bắt sâu cho các nàng hoa hồng đài các. Bà hoa hồng bao giờ cũng đến trễ, bao giờ cũng kéo theo bầy con gái, các nàng hồng vàng, hồng trắng kiêu sa. Cây mai được săn sóc và cưng chiều nhất chỉ vào dịp tết thôi. Còn thì ông bỏ mặc, quanh năm không uốn, không tỉa, trừ hoa mai chậu. Nàng bích đào đã ra đi sau trận bão 99, chứ nếu không năm nào mùa xuân đến lại không có nàng. Giò thủy tiên thu mình trong nhà, chẳng mấy khi chúng tôi được nhìn thấy cô ta. Ngày tết nàng mai kiêu hãnh đứng trong chiếc độc bình cổ, nàng bích đào( xin lỗi nhé, chỉ là hòai niệm thôi vì nàng ra đi rồi ) đứng trong chiếc độc bình cổ thứ hai và sau cùng, giò thủy tiên ở chỗ đặc biệt hơn.
Cúc tím, đỏ, trắng, vàng gầy guộc dưới nắng xuân êm ả, cái êm ả của trời đất buổi giao mùa khiến các nàng trông điệu đàng và đẹp thêm lên. Không ai muốn nở hoa sớm cả, thời tiết ngày càng ấm dần lên, hay trời đất đang giao hòa cuối đông đầu xuân. Nắng rực rỡ quá khiến chúng tôi cho những nụ hàm tiếu thanh xuân ra trình diện trước đất trời hết, nở vung cành là nàng cúc chậu, cúc đại đóa. Cúc trắng phô vẻ mặt buồn tang chế. Cúc tím gầy nhưng không yếu, cái gầy này giá nghìn vàng cũng xứng với mùa thu, chỉ vào xuân là hơi hạ giá chút đỉnh. Lúc này cúc tím buồn vì mối tình với chàng hoa hạ, họ gặp nhau mỗi năm một lần vào đêm cuối của mùa hạ khi các nàng hoa hạ chuẩn bị ra đi để các nàng hoa xuân đến. Chàng huệ trắng đã ra đi cuối mùa đông rồi. Cúc đỏ cho rằng mình đáng được phô trương vì đỏ là màu chiến thắng. Cúc vàng đại đóa khinh khỉnh nhìn cúc kim bé nhỏ chẳng đươc tích sự gì. Tôi thèm muốn có được địa vị cao sang của bà hoa hồng và các cô con gái của bà trong vũ hội được tổ chức vào đêm cuối năm. Bà hoa hồng không có mặt trong vườn, bà và các cô con gái đã ra đi cùng lần với chàng hoa huệ. Nàng layơn đỏ Đà lạt không có mặt ở đây, layơn Huế nhợt nhạt không có mặt. Lan hồ điệp và nghênh xuân đã nở từ lâu, riêng nàng mai còn treo giá chưa thấy nở đóa nào.
Suốt ngày người ta thắp hương nghi ngút làm tôi muốn ngộp. Là những ngày tết ấy.
Thược dược
Không phải tôi bị bỏ rơi!Tôi không ưa cãi nhau. Từ nhỏ đến lớn bao giờ tôi cũng nở về đêm. Tôi yêu chàng lá thuộc bài nhưng chàng chẳng ngó ngàng gì đến tôi. Có lẽ chàng nghệ sĩ quá mà người nghệ sĩ thì…
Ngày 28 tháng 12
Chúng tôi được đem ra chợ bán từ hôm 25. Chợ hoa đông làm tôi muốn ngộp thở. Chậu do ông chủ tự tay đúc lấy. Phải xa ông chủ chúng tôi đứa nào cũng buồn.
Chợ hoa đủ màu khoe sắc, năm nay mai không nhiều mấy, nhiều nhất vẫn là đào phai Hà Nội.
Ngày 29 tháng chạp
Chợ hoa đông nghẹt người. Mưa lạnh năm nay tha cho chúng tôi. Có năm gặp trời mưa chúng tôi rét run lên, đồng thời héo rũ đi và xơ xác. Năm nay trời nắng hoa nở bung hết tất cả. Những đài hoa và những nhụy hoa. Hoa hàm tiếu còn một ít, ông chủ bán hết không để dành lại làm gì.
Đêm. Người ta đang lật đật chở các chậu hoa cuối cùng ra về. Đình chợ trống trơn, những bông hoa trắng đang cố ngóc đầu dậy khi nghe tiếng bánh xe lăn lọc cọc trên đường trước khi chúng tàn lụi trong một xó chợ.
Thế là năm mới đến, xin chào năm mới.. Người mua cũng nhiều, Huế là xứ sở nặng vấn đề thờ cúng và chơi hoa, bao nhiêu hoa cúc người ta mua hết sạch.
Của người
Mùa xuân đến không nhanh, chỉ có không khí Tết là đến rõ nhất. Khi một đóa mai vàng nở trên cành, đóa hoa độc nhất nở vào ngày 29 tết – tôi cho rằng tết đã về thật rồi. Hoàng hậu của các lòai hoa xuân là mai. Những ngày giáp tết nắng rực rỡ, nắng cứ như mùa hè vậy. Chợ đông đúc, chen lấn, người ta mua đủ thứ để làm mứt, gừng đắt giá và mau hết, mới 25 tết gừng đã bán hết sạch. Không ai mua hạt dưa và bánh kẹo cũng bị ế, chỉ có gừng tươi là bán đắt, ai cũng mua gừng làm mứt, không ai mua mứt làm sẵn. Quật, chanh, cam, mọi thứ đó đều tăng giá. Gạo cũng tăng. Nắng làm hoa nở sớm, chợ hoa năm nay rực rỡ cúc vàng và mai. Tết đến cho trẻ em có áo mới, người lớn thêm tuổi và người lao động nhọc nhằn cầu mong năm mới được mọi sự hanh thông.
Cứ nhìn cách người ta làm đất cho tơi xốp, mịn, ủ phân, gieo hạt, trồng cây con rồi tưới, để có rau phục vụ mọi người trong dịp tết mới biết thương người lao động.
Tết đến, hối hả, vội vàng, rồi ra đi cũng nhanh gọn sau mấy ngày ngắn ngủi, với hoa, cỗ bàn, bánh chưng bánh tét, mứt bánh và nghi ngút khói hương trên bàn thờ.
Rút cục, mùa xuân cũng trở về sau những ngày đông giá lạnh lẽo tưởng chừng vô tận.
2010
P.N.T