Tôi nhớ những con chuồn chuồn kim hồi bé thơ mình từng bắt được, như một “chiến lợi phẩm” của trò chơi “săn chuồn chuồn”. Niềm tự hào của thuở bé con ấy là bắt được nhiều chuồn chuồn, ngắt cánh chơi chán chê rồi đến trò làm thịt chuồn chuồn chơi đồ hàng với mấy đứa con trai, con gái quanh xóm.
Mình nhớ cả những con nhái ngồi ở những bờ ruộng trước nhà. Nhất là sau những ngày nắng dài đến đợt mưa giông thì ếch nhái nhảy ra nhiều, kêu râm ran. Ngày đó, mình đã xách chiếc đèn pin nhỏ, ánh sáng đủ để soi thấy những con nhái ngồi im và kêu lóc nhóc, rồi nhẹ nhàng chụp bỏ vào bao. Cái bao mình xách theo càng nặng thì mình càng thích, về nhà mừng rơn khoe với má, ngoại.
Mình nhớ những con cá rô, cá nhét (trạch) mình bắt được ở những đoạn mương nước trước nhà. Nhớ cả những con lươn bị mắc ống trúm do mình thả từ chiều tối hôm trước, thu hoạch vào sáng sớm hôm sau. Nhớ những lúc cầm ống trúm lên, rung rung và nghe có tiếng rột rột báo hiệu đã có con lươn đi ăn mồi và mắc lại. Khi ấy mình đã hạnh phúc vô ngần khi bắt được những chú lươn vàng óng, trơn nhút ấy…
Mình nhớ… những điều mình đã từng làm trong một thời không biết Phật pháp, không biết nhơn quả, nghiệp báo. Nhớ những nụ cười hạnh phúc khi “tóm” được nhiều chúng sinh để ăn, để bán trong cuộc mưu sinh thuở nhỏ nơi ruộng đồng quê nhà mà thương mình quá đỗi. Thương mình đã từng ngu muội mà tạo nghiệp sát sanh, cướp đi mạng sống của những loài bé mọn.
Và, mình nhớ để mà không quên những nghiệp ác mình đã làm vì vô minh đó, để còn biết chấp nhận hết mọi bệnh tật, tai ương mà mình đang và sẽ còn gánh chịu trong lộ trình làm người. Thậm chí, biết đâu khi xả bỏ thân người này, vì những nghiệp ác thuở xưa cộng với những tạo tác xấu xí đời này mình sẽ đột lốt thú, lốt chim, cá… để đền trả những mạng sống mà mình trót đã tước đi.
Nhớ cũng để sám hối tuổi thơ lỗi lầm, để biết ăn năn mà phát nguyện cho ý-khẩu-thân của mình đời đời kiếp kiếp không tác tạo nhân sát sanh. Đồng thời, xin được bảo hộ bởi tha lực của mười phương chư Phật để tâm mình được trong sạch, sanh ra nơi nào cũng gặp Phật pháp mà hồi đầu quy y, tu tập những hạnh lành, không những không sát sanh mà còn biết cứu người, biết phóng sanh, gieo tạo thiện nghiệp, hồi hướng quả lành giác ngộ giải thoát…
Nam mô Bồ-tát Sám Hối Tội Nghiệp Tuổi Thơ Đã Vô Minh Gieo Tạo…
L.Đ.L