hạt mưa long lanh rơi tiếng cười tiếng khóc tiếng thở dài tiếng ấm trong tiếng Huế êm một thời qua bến Hương giang khuấy nước đò đưa có giọng hát Hà Thanh trên bãi cỏ xanh sân trường Đồng Khánh lũ học trò áo trắng chạy chân, bỏ guốc tụi bây ơi mau đi coai chị ấy hát mưa, nắng ru vào nhau nụ non nũng nịu môi hồng hương cau nhoè trăng dạ lan ấp úng mắt trong chưa biết buồn mà ướt mi tóc mây lộng gió chiều tím hoài thương nhớ tiếng hạc từng mây tiếng suối lưng chừng mùa xuân ôm mùa đông bay qua Trường Tiền, Vỹ Dạ, Kim Long mơ hồ trái thơm non xôi nếp ngọt lời tâm tức Phật ngọc lan thơm tinh khiết lá chuối lá cau đong đưa, tiếng mẹ ru, tiếng em cười, tiếng chị à ơ đường mía lau đượm mùi thơ dại bỗng dưng mưa ngắn mưa dài mưa mãi ướt áo thời hong tóc… Giây phút nghe chị mất Đồng Khánh trong tôi hụt hẫng một cung đàn giai điệu thanh xuân, âm vang hiện hữu đời người, ánh đèn phim trường một thời “demain il sera trop tard” ngày mai e muộn rồi gầy đi một gam màu tôi thấy trong tôi gầy guộc tôi, một mảnh chúng mình thời xưa ấy hao đi tiếng vọng mơ mòng echo tiếng hát Hà Thanh
Muenchen 2/01/2014, được tin từ Hoàng Lan, Đập Đá Thái Kim Lan |