Sau Xích Bích phần 1 đã ra mắt rất thành công tại Trung Quốc và nhiều quốc gia khác, Họa bì chuẩn bị công chiếu vào những ngày cuối năm, thì Triệu Vy lại bận rộn với Sử thi một người con gái quay tại quê hương cô. Vậy là sau nhiều năm, “én nhỏ” đã trở về với màn ảnh nhỏ để thỏa lòng mong muốn của các fan hâmm mộ. Cô chia sẻ, vai diễn trong Sử thi một người con gái đã đem đến cho cô nhiều trải nghiệm, và những gì đã nếm trải hơn 10 năm qua, với Triệu Vy, cũng không khác gì một cuốn sách với những trang viết đầy biến cố, thăng trầm…
Càng nổi tiếng, càng nguy hiểm
– Sự nổi tiếng của cô có nguyên nhân nào là do sự may mắn không?
– Ít nhiều phải có chứ. Ví như gặp những kịch bản hay, những người cộng tác tốt. Nếu như bạn có thực tài, và có cả may mắn, thì điều đó tựa như cá gặp nước.
– Có phải vì cô là một diễn viên nổi tiếng và có “giá trị”, nên mới trở thành mục tiêu của đả kích của nhiều đối tượng?
– Phải. Có thể nói, bạn càng nổi tiếng bao nhiêu thì càng nguy hiểm, càng nhiều tin đồn bấy nhiêu.
– Vậy những lúc phải đối mặt với những sự nguy hiểm, với mặt trái của sự nổi tiếng, cô sẽ làm gì? Nhượng bộ hay tiếp tục tiến lên?
– Thuận theo tự nhiên thôi. Tôi không làm gì cả, cũng không thù hận người khác. Nhưng tôi luôn rõ một điều, cho dù tôi không thể bảo vệ thanh danh, bảo vệ những gì bên ngoài của mình, tôi cũng biết cách để bao bọc cho tâm hồn và trái tim tôi luôn “khỏe mạnh”. Điều này, ngay từ nhỏ tôi đã học được. Đến năm 21 tuổi, tôi đã là người của công chúng, cũng rất nhanh chóng biết được thế nào là không vui, là bị tổn thương, là lời thị phi bóng gió. Nhưng tôi đã luôn bảo vệ tốt những gì thuộc về bản thân, tâm hồn tôi.
– Vậy những tính cách của mình, cô nghĩ mình sẽ gặp nhiều thiệt thòi, bất lợi, hay có thể gặp dữ hóa lành?
– Chuyện này không đơn giản 1, 2 câu mà nói hết. Nhưng hiện tại, tôi cảm thấy mình đang sống bình yên.
– Như Triệu Vy nói, cô biết cách bảo vệ tâm hồn mình, nhưng rõ ràng là không thể có chuyện không bị ảnh hưởng…
– Chuyện bị ảnh hưởng, dĩ nhiên là có. Nhưng là sự ảnh hưởng có chọn lọc
Sẵn sàng cho nghiệp đạo diễn
– Cô có cho rằng mình là người tự tin vào bản thân?
– Chỉ bình thường thôi. Tôi không phải là người tuyệt đối tin vào bản thân, nhưng cũng không phải không có niềm tin. Tôi không thích thể hiện quá rõ sự tự tin của mình. Tôi có nhiều bạn bè, họ có những điểm yếu, nhưng họ biết cách không để người khác nhìn thấy điều đó và chỉ thể hiện ra những gì tốt nhất. Họ thường nói, tôi là người ngốc nghếch, không thể làm một ngôi sao vì không biết che dấu những điểm yếu của mình. Nhưng tôi sống đơn giản và có điểm tốt, những điểm chưa hoàn thiện.
– Đạo diễn hoặc người cộng tác nào có ảnh hưởng nhất đối với nhân sinh quan của cô?
– Người có ảnh hưởng lớn nhất với tôi là bản thân tôi. Có thể có nhiều người chỉ cho tôi nên đi con đường này, đường kia… nhưng đi như thế nào, đi đến đâu, học những gì và thay dổi như thế nào… tôi đều tự mình thực hiện.
– Các nữ đạo diễn thường đem đến cho người ta cảm giác quá cá tính, quá mạnh mẽ, đôi khi là áp đặt… cô thấy mình có hợp với công việc này không?
– Tôi cảm thấy mình rất thích hợp với công việc này. Bây giờ, tôi cũng đã rõ, làm người cần phải biết nắm bắt phát huy những sở trường của mình cũng như thử những gì mình thích. Có thể sẽ có người nói, diễn xuất của Triệu Vy cũng thường thôi, nhưng nếu như tôi không có thực lực của mình, thì làm sao có chỗ đứng như vậy, đúng không?
– Nhưng bước chân vào thế giới đạo diễn, có thể cô sẽ phải đối mặt với những mối quan hệ xã hội rắc rối, phức tạp hơn?
– Đúng vậy. Làm diễn viên chỉ cần quan tâm đến nhân vật mình thủ diễn. Nhưng đạo diễn thì không như vậy và tôi chưa từng nghe thấy ai nói rằng đạo diễn là nghệ dễ dàng và nhàn hà cả. Nhưng tôi đã sẵn sàng cho con đường tiếp theo.
– Làm đạo diễn hình như còn nhanh… già nữa?
– Nói như vậy có phải bạn muốn tôi nhụt chí hay không? Tôi còn chưa tốt nghiệp nữa! (Cười)
Triệu Vy với Châu Tấn trong Họa bì
Mong những lời phê bình
– Những người phụ nữ muốn làm tốt sự nghiệp thường khó có thể vẹn toàn hạnh phúc gia đình?
– Vô cùng khó. Giống như Vương Phi vậy, biết rằng bây giờ cô ấy đặt gia đình lên trên hết và tạm gác lại sự nghiệp. Muốn vừa thành công trong sự nghiệp, vừa có được hạnh phúc gia đình là điều không đơn giản, và cho dù có làm được, tôi cảm giác cũng rất mệt mỏi.
– Cô có thể làm giống như Vương Phi không?
– Tôi cũng không biết nữa. Tôi chưa ở trong trường hợp như Vương Phi nên chưa thể đưa ra kết luận gì.
– Nói về diễn xuất, cô tự đánh giá những năm gần đây thế nào? Có sự phát triển nào hay không?
– Sự nghiệp diễn xuất của tôi vẫn đang tiến triển tốt. Tôi nhận thấy diễn xuất của tôi đang tiến bộ, vì nếu không có sự tiến bộ, sẽ có động lực đi tiếp. Dĩ nhiên cũng phải kể đến sự đóng góp của nhân vật hay, kịch bản tốt và một ekip làm phim tốt.
– Nhân vật nào khiến cô cảm thấy mình có sự tiến bộ trong diễn xuất?
– Những nhân vật gần đây, như các vai diễn trong Họa bì, Xích Bích đều đem lại cho tôi cảm giác đó.
– Cô đã từng bị những người quản lý, có thẩm quyền, ví dụ như đạo diễn chẳng hạn, phê bình bao giờ chưa?
– Tôi hy vọng họ sẽ phê bình tôi, vì tôi tin rằng từ những lời nhận xét, phê bình đó, tôi sẽ học học và tiến bộ. Nhưng tôi chưa bao giờ nhận được những lời phê bình. Bạn bè tôi cũng ít khi nhận xét gì nhiều về phim hay diễn xuất của tôi. Họ thường nói, tất cả đều rất ổn.
– Cô có xem qua những hình ảnh không đẹp của cô bị paparazi chụp và đưa lên mạng?
– Dĩ nhiên là tôi có biết đến những bức hình đó. Là người của công chúng thường phải đối mặt với những chuyện như vậy, nhưng tôi thực sự tức giận khi bị soi mói như vậy. Tôi không hề muốn bị chụp trong những hoàn cảnh hớ hệnh, nhưng họ cứ chụp…Tôi không thể nào nói: “Tại sao cứ phải chụp tôi như thế?”… Nhưng đúng là có những người cứ luôn chăm chăm đi tìm điểm yếu của người khác để moi móc. Sự cố lộ nội y đó là điều đáng tiếc, cũng làm tôi cảm thấy bất an, ngại ngùng vô vùng.
– Khi lên mạng, nhìn thấy những bức hình như vậy, hoặc thấy những lời nói xấu mình, cô sẽ phản ứng thế nào? Có đóng ngay trang web đó lại hay không?
– Vì sao lại phải đóng? Đánh giá đúng mức, tôi không xấu, diễn xuất không tệ, học lực không tồi, thái độ làm người cũng không xấy, cũng không quan hệ lăng nhăng, những người yêu quý tôi rất nhiều… những lời nói xấu quá đáng về tôi đều có một xuất phát điểm không tốt chứ không phải là thật tâm góp ý và phê bình.
– Với tính cách của cô, có thể đi trong làng giải trí hơn 10 năm và đạt không ít thành tựu, cô nghĩ nguyên nhân là đâu?
– Vì tôi nghiêm túc trong công việc và là một người tốt, những người cộng tác với tôi đa phần đều quý mến và tạo điều kiện cũng như những cơ hội cho tôi phát triển. Xích Bích là do nhà biên kịch Trương Gia Thần sau khi xem bộ phim Dì tôi, đã chọn toi vào vai Tôn Thượng Hương. Có thể, sau Hoàn Châu cách cách, chưa có nhân vật hay bộ phim nào của tôi nhận đuợc sự hoan nghênh như vậy, nhưng tôi có thể cho các đạo diễn, các nhà chế tác thấy được năng lực của tôi.
Trong lòng có Phật
– Cô tin vào vận mệnh không?
– Tôi tin vào tin ngưỡng, tin vào phật pháp. Khi bạn đã có một tín ngưỡng nào đó, bạn sẽ cảm thấy mình có định hướng nhất định mỗi khi gặp những chuyện không vui. Tuy nhiên, số phận của mỗi người đều không biết trước được, và cuộc sống của tôi sau này như thế nào, đều là do cách nghĩ, nhân sinh quan của tôi chỉ đường và dẫn dắt. Thái độ làm người sẽ quyết định con đường của tôi sau này.
Cũng như hôm nay, tôi có thể gặp những người khác nhau, có những sự lựa chọn khác nhau, và chọn điều gì sẽ ảnh hưởng đến ngày mai, ngày kia… Một người có cuộc sống không may mắn càng tin tưởng vào tín ngưỡng. Những chuyện này nghĩ lại cũng thật kỳ lạ, nhưng tôi nghĩ, những người đã trải qua khó khăn, thất bại, mới tin vào tín ngưỡng, không đủ khổ đau, có khi họ sẽ không tin.
– Vậy nghĩa là cô đã chịu nhiều đau khổ?
– Phải. Đời người ai cũng phải chịu đau khổ. Tôi không cho rằng những gì tôi đã phải trải qua nặng nề hơn người khác, nhưng tôi cũng đã có những thời khắc buồn đau vô cùng. Và trong những giây phút đó, tôi mới thực sự khảo nghiệm, mới tìm đến một tín ngưỡng để có thể dựa vào và giải thoát cho chính mình.
– Bắt đầu từ khi nào cô tin vào đạo Phật?
– Cũng chỉ vài năm trở lại đây thôi. Trước kia tôi không tin, nhưng bây giờ, trong lòng tôi có Phật.
Source:>> http://netlife.com.vn/vn/nguoinoitieng/33642/index.aspx