Lãng tử phiêu bồng không chỗ trú Không chốn dung thân giữa phong trần Nên đi thỏa thích trời vô định Đỉnh cao hố thẳm ngút phù vân
Dốc hủ Đông Tây tràn tư tưởng Nghiêng bầu kim cổ ngập quang minh Uống cạn ngàn năm bao tinh túy Đại hòa điệu chơi với muôn tình
Tình thiên thu ấy đầy ứng hiện Xuất thần nhập cốt rộn bừng say Thắp lửa hồn thiêng ngời tỏa sáng Bát ngát điều chi chợt hiển bày
Cười thênh thang quá đường không lộ Tung hoành ngang dọc khắp năm châu Bước chân nhẹ nhàng về im lặng Mà nghe rung động cả địa cầu
T.N |