Trang chủ Văn hóa - Lịch sử Tản mạn sen

Tản mạn sen

137
0
Huế không hẳn là xứ sở trồng nhiều sen nhất, cũng không phải là ngọn nguồn của những cảm hứng sen, nhưng cứ đến Huế, hình ảnh sen bên Hoàng thành như đưa ta vào một cửa ngõ dài đầy hoài niệm và bí ẩn…


Huế thăm thẳm một “bức tường” Sen Hoàng thành (Ảnh: Ngọc Bích)

 

Mùa này, sen Hoàng thành nở rộ nhưng phong vị e ấp, đài các vẫn vương mắc trên từng cánh hoa, chiếc lá vừa “rũ bùn đứng dậy”. Những cơn gió ngày hè như cũng trở mình hanh hao, dịu ngọt hơn cho con nước hộ thành thêm tĩnh lặng, trong veo. Tản mát trong làn sương sớm thơm tho, những chú chuồn chuồn đa sắc im lìm tìm một chốn đậu như đang muốn tận hưởng chút an nhiên của đất trời trong cõi nhân gian. Sáng cũng như chiều, người dân cố đô vẫn có thói quen tản bộ bên những hồ sen, vừa tập thể dục, vừa để ngắm cảnh sắc tưởng đã quá quen nhưng không ngắm lại thấy nhớ.



Tập thể dục bên Hoàng thành (Ảnh: Ngọc Bích)

Một thủa, sen Tinh Tâm cũng gài vào trong nỗi nhớ của bao người “một chút gì rất Huế”, về vẻ đẹp lung linh, về nét đẹp đất Thần Kinh khuê các, thâm nghiêm. Đi vào ca dao, ta có “Hồ Tịnh Tâm nhiều sen Bách hợp – Đất Hương Cần quýt ngọt, cam thơm”. Sen hồ Tịnh không chỉ đẹp mà còn quý vì trước nay sen nơi đây chỉ dành cho các bậc vua chúa thưởng thức với vị ngọt mát, lắm công dụng chữa bệnh, bên cạnh đó khung cảnh với hồ sen bao quanh tạo nên một cảnh sắc bồng lai, hiếm ai có thể quên khi đã một lần ghé đến. Đến nỗi nhà thơ Chế Lan Viên cũng không thể hờ hững với mùa sen ấy:


“Trắng muốt mùa sen, trắng cổ thành
Ngỡ như mùa hạ Huế chờ anh
Mượn ai tà áo bay màu lụa
Bọc lấy mùa hương ấy để dành”

 



Sen trắng Huế (Ảnh: Ngọc Bích)


Sen hồng trong nắng (Ảnh: Ngọc Bích)


Cánh sắp tàn, nhụy vẫn tươi nguyên (Ảnh: Ngọc Bích)

Nhưng nếu chỉ biết Huế với hình ảnh sen hồ Tịnh vẫn chưa đủ. Trong bức tranh toàn cảnh của Huế, luôn hiện hữu bóng sen. Đó là dáng sen lộng lẫy trong các kỳ Phật đản với Bảy bước đi của Phật giữa lòng sông Hương thơ mộng, với những chiếc xe hoa nối nhau vòng quanh thành phố về đêm. Đó là nét giản dị trong mỗi bông sen giấy Thanh Tiên mà những người dân nơi đây vẫn ngày đêm gìn giữ trong mỗi công đoạn thủ công từ tuyển chọn nguyên liệu, pha màu và tiêu thụ… Và đó còn là hương sen ướp đẫm Hoàng Thành mỗi sáng tháng 5…



Sen “nở” trên dòng Hương mùa Phật đản (Ảnh: Ngọc Bích)



Hoa đăng cũng là một hình ảnh thu nhỏ của sen (Ảnh: Ngọc Bích)



Câu cá bên hồ sen là một thú chơi tao nhã của người Huế (Ảnh: Ngọc Bích)

Sen Hoàng Thành mùa này nở trong tĩnh lặng. Cơ hồ như sự dịch chuyển của thời gian, của sự tấp nập bên kia con hào không ảnh hưởng đến vẻ tinh khôi của những bông hoa trong nắng sớm. Nhạc sĩ Châu Kỳ, một người con tài hoa của xứ Huế chả phải một thời cũng khắc khoải với những nét chấm phá của “Huế xưa” mà làm nên giai phẩm:


“…Bóng trăng hồ sen trong Hoàng Thành
Tiếng chuông từng đêm Thiên Mụ buồn
Ta nhớ muôn đời người con gái Huế quá xinh
Tóc mây ngang lưng trữ tình…”



Tà áo dài và sen 
(Ảnh: Ngọc Bích)

Nhưng đâu chỉ có ngày xưa, Huế ngày nay cũng đẹp, cũng thơ và cũng khiến cho bao người đi, kẻ ở phải dùng dằng. Nhà thơ Võ Quê từng tâm sự trước chuyến du lịch tận Myanmar của mình, rằng “Xa Huế rồi anh mất một mùa sen…”. Huế là thế, vẫn bình dị đến mực thước và khó đổi thay, nhưng đó cũng lại là nét khác biệt tạo nên vẻ đẹp rất riêng cho Huế, để đến khi xa Huế mới thấy nhớ, thấy mong và thấy tiếc… 

(Kham phá Huế)

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Please enter your name here