Trong cuộc sống của chúng ta cần phải có nhiều người biết nghĩ đến tình thương để sẵn sàng giúp đỡ, sẻ chia, bao dung người khác khi có việc cần thiết. Một người phụ nữ khi bước ra khỏi nhà thì nhìn thấy 3 ông già đang ngồi phía trước hành lang của nhà mình. Người phụ nữ liền cung kính chào 3 cụ già và niềm nở mời các cụ vào nhà nghỉ để dùng trà nước. Một trong 3 cụ lên tiếng hỏi: “Có ông chủ ở nhà không thưa cô?” – “Dạ thưa không, chồng con đi làm chưa về.” – “Thế thì chúng tôi không thể vào nhà của cô lúc này được.”
Đến chiều, người chồng đi làm về thấy 3 ông cụ ngồi phía trước hành lang của nhà mình, người chồng liền thưa hỏi và mời 3 cụ vào nhà nghỉ ngơi cho khỏe. Một ông cụ lên tiếng nói: “Cả ba chúng tôi không thể vào nhà cùng một lúc, mong anh thông cảm!” Người chồng ngạc nhiên hỏi sao có chuyện lạ đời như vậy. Một cụ già trả lời: “Cụ ông mặc áo xanh tên là Giàu Sang, cụ mặc áo trắng tên là Thành Đạt, còn lão già đây tên là Tình Thương. Thôi, anh hãy vào nhà bàn lại với gia đình xem nên mời ai trước!”
Người chồng vào nhà và kể cho vợ nghe câu chuyện như trên. Cô vợ liền nói: “Vậy thì chúng ta mời cụ Giàu Sang vào nhà trước đi! Cụ là điềm lành tối thượng đem phước điền đến với gia đình chúng ta, cụ sẽ đem lại cho chúng ta tài lộc đầy đủ, sung túc và dồi dào.” Nhưng người chồng lại không đồng ý, anh cho rằng họ nên mời cụ ông Thành Đạt vào nhà trước vì như vậy họ sẽ có quyền cao chức trọng và được mọi người tôn trọng, kính nể. Hai vợ chồng cứ thế mà tranh cãi, ai cũng cho quyết định của mình là đúng nên giành phần chọn lựa về mình. Đứa con gái nãy giờ đứng yên nghe cha mẹ chọn lựa liền nói nhỏ nhẹ: “Dạ thưa ba mẹ, tại sao chúng ta không mời ông già Tình Thương vào nhà trước đi. Chắc chắn nhà mình sẽ tràn ngập tình thương yêu chân thật bằng trái tim hiểu biết và ông già Tình Thương sẽ cho gia đình chúng ta thật nhiều niềm an vui, hạnh phúc ngay tại đây và bây giờ.” Nghe đứa con gái nói vậy, hai vợ chồng cảm thấy có lý nên quyết định cho mời ông già Tình Thương vào trước.
Lúc này, người vợ mới bước ra cửa và nói rằng: “Gia đình chúng con xin hân hạnh mời cụ Tình Thương vào nhà trước!” Cụ già Tình Thương chậm rãi bước vào nhà rồi 2 cụ kia cũng từ từ bước vào sau. Cả gia đình đều ngạc nhiên khi thấy 3 cụ vào nhà cùng một lúc nên mới hỏi nguyên nhân, cớ sự vì sao có chuyện như vậy. Khi ấy, cả hai cụ Giàu Sang và Thành Đạt đồng trả lời: “Nếu cô mời cụ Giàu Sang hay Thành Đạt vào nhà trước thì chỉ một trong hai chúng tôi vào nhà được thôi, nhưng vì cô mời ông già Tình Thương nên cả hai chúng tôi cũng phải vào theo bởi vì ở đâu có tình thương là ở đó sẽ có giàu sang và thành đạt.”
Câu chuyện ngụ ngôn trên là một triết lý sâu sắc nhằm nhắc nhở chúng ta phải biết sống thương yêu đùm bọc, giúp đỡ lẫn nhau bằng tình người trong cuộc sống bởi sự giàu sang và thành đạt của chính mình là nhờ sự hỗ trợ của rất nhiều người khác. Ta không làm ruộng nhưng vẫn có gạo nấu, ta không trồng hoa màu hay chăn nuôi nhưng vẫn có thức ăn, ta không dệt vải nhưng vẫn có quần áo để mặc, cũng tương tự như thế tất cả mọi hiện tượng sự vật trên thế gian này luôn nương nhờ vào nhau theo nguyên lý duyên sinh mới bảo tồn sự sống. Chính vì vậy, nơi nào có tình thương là nơi đó có tất cả niềm an vui, hạnh phúc bởi sự san sẻ, giúp đỡ lẫn nhau bằng tình người trong cuộc sống.
Nhiều cuộc khảo sát gần đây cho thấy sở dĩ nhiều người giàu là do họ biết cách đầu tư phù hợp với sở thích con người, họ siêng năng tinh cần và biết tiết kiệm. Chúng ta luôn phải khát khao để vươn lên trong cuộc sống và học cách để thành công, phấn đấu để cạnh tranh với những người đã thành công. Một nhà đầu tư giỏi phải biết định hướng kế hoạch rồi sau đó mới làm mọi thứ trong khả năng của mình để phát triển và duy trì kế hoạch đó.
Cuộc sống của chúng ta là một cuộc hành trình được bắt đầu bằng một tấm bản đồ. Mỗi người sẽ có một tấm bản đồ của riêng mình để giúp bản thân có thể đi một mình hoặc đi cùng với nhiều người khác. Chắc chắn trên con đường chúng ta đang đi sẽ gặp rất nhiều khó khăn, gian nan và trắc trở, chúng ta mỗi người phải học cách đứng lên. Nếu trong suốt cuộc hành trình ta bị vấp ngã hay bị sự phản kháng của nhiều thế lực thì ta phải làm chủ bản thân để vươn lên mà thành tựu sự nghiệp.
Sự thành công của nhiều người là kết quả của cả một quá trình rèn luyện gian khổ, kiên trì, bền bỉ nhờ sức mạnh ý chí. Ai cũng phải cố gắng duy trì, luyện tập để có được sự chịu đựng trong mọi gian nan, thử thách. Chúng ta sẽ phải rèn luyện để vượt qua sự lười biếng và thái độ ỷ lại, dựa dẫm vào người khác. Chúng ta hãy sống như một đứa trẻ luôn tò mò tìm tòi, khám phá những điều mới lạ trong cuộc sống quanh ta hằng ngày.
Ta luôn sợ thất bại, mong được thành công, sợ dốt nát-nghèo hèn. Nếu chúng ta không đủ niềm tin, không tin sâu nhân quả thì ta sẽ không bao giờ trốn thoát khỏi bất an, lo lắng và sợ hãi. Chính vì vậy, chúng ta phải học cách đối mặt với nó để nhận diện được sự thật của cuộc đời. Nhờ vậy, ta vững lòng tin hơn, mạnh mẽ hơn, tự tin hơn vì biết chính mình là chủ nhân ông của bao điều họa phúc.
Từ khi xã hội loài người được phát triển và tiến bộ theo thời gian nhờ biết phát huy vai trò dân chủ, ai cũng muốn mình nhanh chóng thành đạt, có địa vị cao, được nhiều người trọng vọng và ngưỡng mộ tài năng. Trong sự thành đạt may mắn chỉ là một yếu tố nhỏ, phần lớn bởi sự cố gắng và nỗ lực, siêng năng tinh cần từ chính bản thân họ.
Thời gian làm việc từ người lãnh đạo tối cao cho đến người dân bần cùng đều có 24 tiếng đồng hồ mỗi ngày như nhau. Điều quan trọng hơn hết là chúng ta biết cách sử dụng thời gian như thế nào cho hợp lý. Có người dùng nó chỉ để ngủ nghỉ, vui chơi cả ngày hoặc chỉ ngồi lê đôi mách hay tán gẫu chuyện đời phải quấy, đúng sai. Đối với những người này cuộc sống của họ hầu như không có sự đóng góp, họ chỉ sống lơ là qua ngày tháng chứ không có sự cầu tiến. Tuy nhiên, cũng với ngần ấy thời gian, nhiều người lại biết sử dụng một cách có logic và nhiệt tình, hăng hái, không nề hà sự gian nan, khó khổ để đạt được ước mơ và mục đích của mình. Họ chính là những người dễ dàng, nhanh chóng đạt được thành công như ý muốn. Chính vì vậy, làm việc có kế hoạch và kiên trì, bền chí, chịu khó, chịu khổ chính là bí quyết mau dẫn đến thành đạt.
Sự thay đổi quá nhanh của đất nước ta hiện nay làm cho con người tất bật, hối hả, vội vã nên rất nhiều người bị công ăn việc làm chi phối hoàn toàn. Nhiều người không hiểu cứ nghĩ thành công là đạt được mục đích giàu có, danh vọng, uy quyền và thế lực, nhưng sự thành đạt là chúng ta biết cách dung hòa đời sống gia đình và xã hội. Thế cho nên, nếu chúng ta đã có việc làm ổn định thì hãy dành chút thời gian của mình nhiều hơn nữa cho tình yêu, gia đình và bè bạn.
Sức khỏe chính là một trong những thứ tài sản quý giá nhất mà ít ai quan tâm đến, khi mất đi rồi chúng ta mới cảm thấy tiếc nuối. Khi còn khỏe mạnh nhiều người thường lạm dụng sức khỏe một cách quá đáng. Lười vận động, ăn uống thất thường hoặc làm việc quá sức đều là những nguyên nhân gây ra các chứng bệnh như đau bao tử, béo phì, stress, suy nhược cơ thể…
Cơ thể của chúng ta là thánh địa cao quý nhất, nó giúp ta cân bằng giá trị cuộc sống với đôi bàn tay và khối óc. Chúng ta hãy biết cách điều hòa để bảo tồn nó mà làm những việc có ích lợi. Giữ cho cơ thể lành mạnh và tâm tư được trong sáng là bí quyết dẫn đến thành công và thành đạt. Cho nên, là người Phật tử chân chính chúng ta phải chú trọng đến sức khỏe ngay khi còn đang khỏe mạnh, đó chính là bí quyết để dẫn đến thành đạt. Ăn uống điều độ, làm việc có chừng mực, thường xuyên tập thể dục và sinh hoạt, vui chơi giải trí hài hòa sẽ giúp chúng ta sống lạc quan, yêu đời hơn.
Một trong những bí quyết thành đạt trong cuộc sống là chúng ta phải biết cách làm chủ bản thân. Nhiều người có thói quen hay đổ thừa cho số phận nên ít khi nào họ tự suy xét, tìm tòi để giải quyết những mâu thuẫn khó khăn trong cuộc sống. Họ cứ cầu mong, chờ đợi, dựa vào đấng bề trên ra tay cứu giúp. Họ ỷ lại và cầu cạnh, nhờ vã vào người khác. Chính vì vậy, yếu tố cần thiết để được thành đạt là chúng ta luôn tích cực lạc quan trước mọi vấn đề. Chúng ta hãy nên đối diện với khó khăn để tìm ra giải pháp, đó chính là một trong những yếu tố dẫn đến thành đạt. Người bi quan thường chán nản khi gặp thất bại, họ hay chùn bước và thối lui. Người lạc quan luôn suy nghĩ tích cực và cố gắng bền chí duy trì nên sẽ vượt qua khó khăn để vươn lên sự thành đạt.
Tiền bạc rất cần thiết và quan trọng, nếu thiếu nó ta không thể bảo tồn mạng sống nhưng tiền bạc không phải là tất cả. Chúng ta làm ra tiền để phục vụ những nhu cầu cần thiết cho cuộc sống chứ không phải làm nô lệ cho tiền bạc. Người thành đạt có khi không nhất thiết phải là một tỉ phú mà là người thành công trên con đường sự nghiệp của mình và biết cách làm chủ bản thân, dung hòa cuộc sống. Chúng ta nên nhớ, tiền bạc chỉ là kết quả do mình làm ra, nó giúp cho ta được tiện nghi vật chất đủ đầy chứ không phải là mục đích chính của cuộc sống.
Đa số chúng ta ai cũng nghĩ có thật nhiều tiền bạc và của cải là hạnh phúc. Đó là điều lầm lẫn quá lớn của nhân loại nên khi có quyền lực trong tay thì con người tìm cách vơ vét, gom góp về cho riêng mình nhưng tiền bạc làm ra từ sự phi pháp rất khó mà tồn tại. Khi có nhiều tiền thì phải hưởng thụ, vui chơi trác táng nên dễ dẫn đến sa đọa làm mình và người đau khổ, làm mất hạnh phúc gia đình và gây tác hại xấu đến xã hội. Thường con người hay nói “đồng tiền đi liền khúc ruột”, nếu chúng ta chi ra một số tiền nhỏ vào một việc có ích mà vẫn xót xa, đau lòng thì ta chưa biết mở rộng tấm lòng nhân ái. Nếu chúng ta giàu có và thành đạt mà không dám đóng góp vào việc có ích cho nhân loại thì ta đã đánh mất đi tình người trong cuộc sống. Tiền bạc chính là người đầy tớ tốt khi ta biết cách làm chủ trong việc chi tiêu hằng ngày, biết mở rộng tấm lòng nhân ái để giúp ích cho mọi người khi cần thiết.
Tiền bạc nói cho cùng cũng chỉ là phương tiện để trao đổi hài hòa các nhu cầu cần thiết trong xã hội. Nếu ta không biết dùng tiền đúng chỗ, đúng nơi mà hoang phí một cách vô bổ để phục vụ cho cá nhân và cộng đồng xã hội thì tiền bạc đó trở thành vô nghĩa. Sự giàu có nhằm để cải thiện đời sống cho chính mình, đem đến sự sung túc-đủ đầy về vật chất, tạo dựng hạnh phúc gia đình, cơm no áo ấm và còn mở rộng tấm lòng để chia vui sớt khổ làm vơi bớt nổi đau bất hạnh.
Trong cuộc sống với bồn bề công việc ai cũng lo phải làm sao để được giàu sang và thành đạt mà quên đi yếu tố tình thương yêu nhân loại. Tình thương yêu chân thật xuất phát từ đâu? Và con người sẽ sống ra sao khi chúng ta chỉ đến với nhau bằng sự tham lam, ích kỷ, ganh ghét, tật đố và thù hận? Chính vì thế, tình thương yêu chân thật là hạnh phúc của con người, là ước mơ và khát vọng của nhân loại.
Tình thương không chỉ đơn thuần là một thứ tình cảm mà chúng ta thường dành cho nhau qua mối quan hệ trong cuộc sống, bởi nó phát xuất từ tình cảm cá nhân được gói gọn trong phạm vi gia đình người thân. Cuộc sống ngày nay với bộn bề công việc làm con người sống hối hả, vội vã với bao nỗi bất an, lo lắng và sợ hãi nên tình thương yêu chân thật không còn giữ đúng ý nghĩa của nó.
Tình yêu thương chân thật không đòi hỏi chúng ta phải giàu có, thành đạt mà nó cần chúng ta ở tấm lòng biết quan tâm chia sẻ, giúp đỡ mọi người khi cần thiết dù chỉ là những thứ nhỏ nhặt nhất. Tình thương không chỉ giúp con người có thêm sức mạnh để tiến xa hơn trong cuộc sống mà còn giúp con người có sự bao dung và độ lượng, an ủi và sẻ chia, cảm thông và tha thứ với tấm lòng vô ngã, vị tha. Chính vì vậy, chúng ta cần phải biết quan tâm giúp đỡ mọi người nhiều hơn nữa khi cần thiết như giúp một cụ già băng qua đường, nhịn một chút phần quà sáng để giúp các em học sinh nghèo… Thế gian này sẽ là thiên đường của hạnh phúc khi con người sống có tình yêu thương chân thật.
Trong mối tương quan của cuộc sống, người bạn tốt nhất của chúng ta có thể một ngày nào đó sẽ trở thành kẻ thù quay lại tìm cách hãm hại ta vì quyền lợi của chính họ. Khi ta giàu có và thành đạt thì nhiều bạn bè đến tán thán, chúc tụng, mong được giúp đỡ nhằm kiếm chút công danh sự nghiệp. Đến khi ta hết thời lỡ vận, sự nghiệp mất hết, danh vọng tiêu tan, quả xấu ập đến thì chỉ còn mình ta gánh chịu. Cuộc sống này nếu không có tình yêu thương chân thật thì con người sẽ tàn phá, hủy hoại tài nguyên thiên nhiên và làm tổn thương nặng nề đến muôn loài vật.
Cha mẹ lúc nào cũng thương yêu nuôi dưỡng, lo lắng bảo vệ con cái để mong con mình sau này giàu có, thành đạt với tình yêu thương chân thật. Tuy nhiên, chúng ta có thể phủi sạch ơn nghĩa đó vì sự tham lam và ích kỷ. Chính vì vậy mà cha giết con, vợ giết chồng, anh em giết hại lẫn nhau vì tranh chấp tài sản từ những quyền lợi riêng tư của cá nhân mình. Con người ngày càng xa dần nếp sống đạo đức tâm linh cũng chỉ vì không tin sâu nhân quả, dẫn đến không có sự cảm thông với nhau mà đánh mất chính mình.
Gia đình người thân là những người gần gũi, thương yêu nhất của chúng ta. Những người này ta có thể gửi gắm hết công danh sự nghiệp để giữ gìn hạnh phúc nhưng họ có thể trở thành kẻ phản bội và đánh mất đi phẩm chất cao quý vì quyền lợi riêng tư bởi lòng tham lam, ích kỷ.
Tiền bạc là vật vô tri do con người tạo ra bằng mồ hôi và sức lực của chính mình nhưng nó sẽ mất đi khi ta không biết cách làm chủ trong tiêu xài. Nó sẽ làm cho ta khốn đốn, khổ đau đúng vào lúc ta rất cần đến nó. Tiếng tăm của con người cũng có thể tiêu tan trong phút chốc bởi lòng tham muốn quá đáng sẽ khiến ta hành động trong mê muội.
Khi ta thành đạt thì rất nhiều người đến để phủ phục dưới chân mà tìm kế sinh sống, nhưng khi ta sa cơ thất thế thì chính họ là kẻ sẽ dìm ta vào chỗ chết. Tuy nhiên, chúng ta vẫn có một người bạn thân thiết nhất và người bạn đó không bao giờ dối trá hay tráo trở, không bao giờ vô ơn bạc nghĩa, không bao giờ bỏ ta đi. Đó là con chó của ta.
Con chó của ta luôn ở bên cạnh ta dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, trong vinh hoa phú quý hay trong lúc bần hàn cực khổ, cũng như lúc khoẻ mạnh hay những lúc ốm đau. Dù ta có tán gia bại sản, thân bại danh liệt thì con chó vẫn trung thành với tình thương yêu chân thật mà nó dành cho ta như trái đất này không thể thiếu ánh sáng mặt trời. Nếu cuộc sống của chúng ta chẳng may rơi vào hoàn cảnh bi đát mất hết gia đình người thân, không bạn bè, bị xã hội phế bỏ thì con chó trung thành vẫn luôn đồng hành cùng ta.
Tiền bạc của cải, gia đình người thân, quyền cao chức trọng, sắc thân giả tạm đến lúc ra đi ta chẳng mang theo được, chỉ mang theo hai bàn tay trắng, nhưng tình thương ta dành cho đời vẫn còn đó. Chính vì vậy, thân này tuy hòa hợp giả tạm nhưng có tâm linh sáng suốt. Đó là Phật tính, nương nơi mắt thì thấy biết không lầm lẫn, tai-mũi-lưỡi-thân-ý cũng lại như thế. Khi ta làm chủ sáu căn mắt-tai-mũi-lưỡi-thân-ý thì tất cả mọi thứ trên đời này đều có trong ta với tình thương yêu chân thật.
(TVHS)