Trang chủ Phật giáo với Tuổi trẻ Sang

Sang

147
0

Bộ y-phục của ông Hiệu-trưởng trông rất đắt tiền, rất sang. Trưa nay ông Hiệu-trưởng và các Thầy Cô đi dự tiệc của Trường nhân dịp gì đó. Nghe nói Trường thết đãi nhiều món ăn đồ uống rất sang. Lát nữa có thì-giờ ghé vào phòng tiệc mà xem cách trang-hoàng, xem khăn trãi bàn, xem các bình hoa, sang lắm. Nói đến bình hoa và khăn trãi bàn mới nhớ tới lần tiếp đón ông Đại-Sứ. Bình hoa rất sang, và khăn trãi bàn cho bình hoa cũng rất sang, vào hạng cao-cấp.

Vậy, đúng như vậy, tất cả những gì mà được gọi là sang là thuộc về hạng cao-cấp. Nhưng không phải tất cả những gì cao-cấp như thế đều tốt, đều có giá-trị thật sự, đều được đánh giá cao. Một mâm cơm hằng ngày mà đầy những món ăn sang thì chỉ là một mâm cơm “bần-bần”. Một chiếc xe hơi thường dụng mà đắt tiền sang như thế thì cũng có vẻ “bần-bần”. Một đôi giày mà đắt tiền sang như thế thì cũng có cái gì “bần-bần”. Nhưng bình hoa đón Đại-Sứ và khăn trãi bàn cho bình hoa mà sang như thế thì thật là đúng, đáng được ngắm nhìn, đáng được ca-ngợi. Và bữa tiệc của Nhà Trường được trang-hoàng sang là đúng để cho các Thầy, Cô được nhẹ-nhàng tâm-hồn, thảnh-thơi, vui-vẻ.

Và còn một điều sang nên nói nữa, nhân-cách con người là vô-cùng kỳ-diệu, thiêng-liêng và quan-trọng. Nhân-cách con người là cao-cấp, vượt hẵn lên trên sự hèn-mọn, thấp kém của cầm-thú. Cho nên nhân-cách hoàn-hảo của con người thì cao-sang. Tình thương thì cao-sang, giận-hờn thì bần-tiện. Nhân-cách hoàn-hảo thì cao sang nên cơm chùa nghèo mà sang. Chiếc áo hò thường-nhật mà sang vì mặc vào để đi đến nhân-cách hoàn-hảo. Mỗi bước đi đến Chùa, mỗi công-tác phục-vụ Chánh-Pháp đều cảm thấy sang, đều cảm thấy vinh-dự vì đó là đường đi tới Như-Lai.

Ý-niệm và sự cảm biết về cao-sang và hèn-hạ là rất hay vì nó giúp chúng ta sống minh triết và vô-cùng tinh-tấn, nhất-định từ-bỏ cõi đời cầm-thú kém hèn để đi về cuộc đời cao sang của chính mình, cuộc đời của nhân-cách hoàn thiện.

Vậy, bây giờ chúng ta phải tự suy nghĩ và tự biết hỗ thẹn; làm sao mà chúng ta cứ lại tiếp-tục đi con đường thấp hèn, chúng ta phải từng giây phút lên đường, sống cuộc đời cao-sang, trí-thức, vô-cùng đức-hạnh phù-hợp với tinh thần Phật giáo.

N.T.T
07-3-2010

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Please enter your name here