Thấm thoắt đã hơn 70 năm trôi qua, hôm nay nằm đây nhìn ra cửa sổ cây bàng lá đã ngả màu vàng. Từng lá, từng lá nhẹ nhàng âm thầm rơi xuống đất. Ngẫm lại phận mình dấy lên nỗi niềm hoài cảm.
Kiếp người là gì ??? Còn nhỏ thì ngày đêm học hành, lớn chút nữa thì lo lập nghiệp, khi có vợ con thì nào lo tiền bạc sinh hoạt, con đau vợ ốm. Con đến trường thì hồi hộp về sự học hành, chúng nó ham chơi trốn học đánh nhau thầy cô trách móc. Rồi học thêm, trường chuyên lớp chọn. Rồi giá cả sinh hoạt, rồi nghe phong phanh vợ ngoại tình, cơ quan phá sản giải thể. Suốt ngày đầu tắt mặt tối, tâm trí rối mù. Khi bọn trẻ trưởng thành nhìn lại mình, ôi thôi gần xế bóng. Chúng nó có gia đình riêng, mình bỗng trở thành kẻ dư thừa. Khi đau ốm vài ngày đầu còn lăng xăng chạy chữa thuốc thang, chúng nó cũng phải công tác và nhiều chuyện phải lo. Dần dần mình trở thành cái nợ.
Một ngày trôi qua mãi mãi không trở lại, ba vạn sáu ngàn ngày của kiếp nhân sinh tính ra toàn buồn phiền khổ não, số ngày vui thú thảnh thơi đếm không đủ số ngón tay.
Hôm qua người hàng xóm qua đời kèn trống xập xình tò te qua trước ngõ. Biết mình một ngày không xa sẽ nằm đơ trong quan tài ra bãi tha ma, người nhà thương nhớ khóc than vài hôm rồi quên bẵng.
Sáng nay đi chùa, than vãn bày tỏ nỗi niềm với vị sư già trụ trì, được thầy tận tâm khai ngộ. Hoát nhiên khôn xiết vui mừng như trẻ con được mẹ đi chợ về mua cho cái bánh.
Thì ra kiếp sống này không phải là duy nhất. Mỗi người đều có rất nhiều kiếp sống trước đây và sẽ có nhiều kiếp trong tương lai. Một kiếp trôi qua học thêm được nhiều kinh nghiệm. Dù thân này chết đi thì lại có thân mới sinh ra như thay cái áo. Lá số Tử vi chính là bản kê khai những gì gây tạo trong đời trước. Mọi cố gắng tu nhân tích đức hướng thiện sẽ được đền đáp không ở kiếp này thì kiếp sau.
Tôi thậm chí bây giờ chẳng sợ chết tí nào !!!!
T.Đ