(LQ) Mùa Phật đản lại đến rồi, tôi nhớ lắm những mái chủa Huế, nhớ lắm những tiếng chuông om om… vu u… mỗi sớm mỗi chiều và nhớ lắm những ban thờ Phật ở những ngôi chùa Huế mà ngày xưa tôi vẫn thường đảnh lễ.
Quãng thời gian học đại học tại Huế là quãng thời gian vô cùng ý nghĩa đối với cuộc đời tôi. Bởi trong khoảng thời gian đó tôi không những chỉ được trau dồi lượng kiến thức ở nhà trường mà tôi còn dần dần hấp thụ được cho mình một dòng chảy văn hóa có rất nhiều điểm khác biệt so với những dòng chảy văn hóa khác. Đó chính là dòng chảy văn hóa Huế.
Nếu như trước khi vào Huế học đại học tôi rất ít khi đến chùa, chưa hề hiểu Phật giáo là gì thì sau khi tốt nghiệp việc đi chùa lễ Phật hàng tháng và đọc kinh sách Phật giáo mỗi tối đã trở thành một nhu cầu không thể thiếu trong cuộc sống của tôi. Huế chính là nơi đã khơi gợi và nuôi dưỡng mầm sống Phật giáo trong tôi. Sự khơi gợi và nuôi dưỡng đó được bắt đầu từ chính những mùa Phật đản Huế mà tôi đã từng được chứng kiến và tham gia.
Tác giả (ngoài cùng, bên phải) dự lễ thắp sáng 7 hoa sen năm 2012
Nói Huế là cái nôi của Phật giáo quả không sai, bởi chưa khi nào, chưa ở nơi đâu tôi được tham gia và tận hưởng một không khí Phật đản chất chứa nhiều niềm an lạc và sâu sắc như ở Huế. Cảnh thuyền rồng đón rước Phật cùng bảy đóa sen hồng long lanh tỏa bóng trên sông Hương, cảnh những cánh hoa đăng rập rờn lan tỏa trước bến Vân Lâu, cảnh những con đường được trang hoàng màu sắc Phật giáo, cảnh đoàn người cầm hoa đăng thiền hành nâng nhẹ từng bước chân an lạc, cảnh cung kính trang nghiêm hành lễ tắm Phật tại các ngôi chùa Huế, cảnh chúng sinh nhộn nhịp, hân hoan vui mừng trong ngày Phật sinh… tất cả những cảnh đó đã in khắc sâu trong đáy hồn tôi để cứ mỗi khi nhớ đến Huế thì tôi lại như được hiện sinh trong một mùa Phật đản.
Mùa Phật đản Huế chính là cái mầm Phật giáo đã nảy sinh một cách rất tự nhiên trong tôi, một sự nảy sinh không hề gượng ép mà hoàn toàn tự nguyện, và ngày nay cái mầm ấy đang lớn lên từng ngày. Tôi cảm thấy thật may mắn và thật hạnh phúc bởi tôi đã có được những tháng ngày sinh sống và học tập tại Huế.
Thế gian rộng lớn, dòng đời nhẹ trôi, ai rồi cũng phải đến cái nơi phải đến, và ý nghĩa cuộc đời không đơn thuần là những quyết định cần phải thực hiện ở phía trước mà còn là những dấu chân đã qua, “bảy bước nở hoa sen” được tái hiện giữa dòng sông Hương trong xanh trong mùa Phật đản Huế thật nhiều cảm xúc và ý nghĩa lắm thay. Mỗi lần nghĩ về hình ảnh đó tôi đâu chỉ thấy có hoa sen và sông Hương, mà tràn ngập trong tôi là cả một bầu trời xứ Phật, là chính hình ảnh đức Thế Tôn đản sinh đang bước đi từng bước, đang dẫn dắt chúng sinh đi từng ngày. Sống trong cuộc đời này hãy sống sao để mỗi dấu chân qua đều nảy nở lên những đóa sen thơm ngát. Đó mới thực là đáng sống.
Nghĩ về Huế, nhớ về mùa Phật đản Huế cảm xúc dâng dâng trong tôi như chỉ muốn khóc òa, chi bằng không nói gì thêm nữa mà thinh lặng ngâm thơ cảm nhớ một xứ sở thiết tha.
Nụ sen nhú nhú hè sang
Hoa sen nở nở ánh vàng Phật sinh
Hương sen ngát ngát nhân tình
Thơm thơm bước Phật đẹp xinh cõi trần.
T.V.K