(LQ) Chiều nay một mình lang thang trên các con phố cổ Hà Nội để tìm hiểu thị trường các mặt hàng tết. Khi đi đến phố Hàng Lược tôi bỗng sững người bởi trước mắt tôi là một ngôi chùa có phần hoang sơ, cũ nát.
Ở những vùng quê nghèo khó đã đành, giữa chốn Hà Thành phồn hoa đô thị mà lại có một ngôi chùa tiều tụy đến thế này thì thật khó tin? Ngay lập tức, tôi dừng xe và đi thẳng vào trong chùa.
Vừa qua cổng chùa, ngay trước mắt tôi là một tòa tường gạch vôi ruỗng rụng, hoen ố. Đôi rồng trầu mặt trời trên đỉnh cửa điện con vỡ vảy, con hỏng râu dường như đã mất hết vẻ uy nghi của rồng. Phía dưới là đôi câu đối đã bị hư hao một nửa vì sự tơi ải, rữa rớt của vữa vôi.
Cổng chùa Vĩnh Trù
Tượng Phật ngôi chơ vơ dưới giàn lưới B40
Bước vào trong điện, quỳ trước Tam Bảo lòng tôi bỗng dưng dưng. Đạo Phật là đây, di tích là đây, bàn tay khối óc của ông cha là đây, sự nối liền giữa truyền thông với hiện đại là đây mà sao lại mục nát hết thế này?
Phía trước, phía sau, phía phải, phía trái Tam Bảo chỗ nào tôi cũng thấy toàn là các cột chống. Có chỗ dùng cột chống bằng gỗ, có chỗ dùng cột chống bằng sắt và trải dài suốt hai bên mái là hàng lưới mắt cáo cố đỡ cho mái ngói khỏi rơi.
Lễ Phật xong tôi đứng ngắm lặng một hồi lòng tự nhủ: Dẫu gì thì các pho tượng Phật cũng vẫn còn nguyên vẹn, vẫn ánh lên một màu sáng tâm linh diệu kỳ. Ở đâu cũng vậy thôi, còn tượng Phật là con tất cả bởi tượng Phất mới là nơi hội tụ, lưu giữ hơi ấm tâm linh của nhân quần.
Giàn giáo chống đỡ khắp trong chùa
Nghĩ đoạn tôi lấy máy điện thoại ra chụp hình. Trong khi chụp hình tôi nghe loáng thoáng được câu chuyện giữa Ni Sư với một Phật tử. Rằng ra đầu năm sẽ bắt đầu công việc trùng tu lại chùa. Kinh phí được nhà nước cấp cho một nửa, còn một nửa nhà chùa phải tự lo. Tôi không hỏi thăm gì, chỉ thầm ước nguyện cho chùa sớm được trùng tu trở lại để mỗi khi tín chúng lên chùa lễ Phật không còn nhìn thấy những cột chống nằm dọc nằm ngang xung quanh Tam Bảo nữa.
Chắp tay, tôi xá chào Ni Sư lẳng lặng dắt xe ra về. Và giờ đây những hình ảnh tại ngôi chùa Vĩnh Trù- số 59 Hàng Lược cứ ẩn hiện trong tôi. Đầu xuân Quý Tỵ ngôi chùa đầu tiên tại Hà Nội mà tôi cùng những người anh em của tôi đến dâng hương lễ Phật nhất định sẽ là ngôi chùa Vĩnh Trù.
T.T.M