Thời tiết lạnh lẽo, rừng núi hoang vu, mây mù bao phủ con lên đây làm gì cho vất vả. Dạ thưa Ông, con có một uẩn khúc đã tham vấn nhiều nơi, nhưng chưa có bậc thiện tri thức nào có được câu trả lời xác đáng, nên hôm nay con đến tham vấn Ông, kính mong Ông thương con lặn lội đường xa mà chỉ dạy tường tận ạ.
Con lên đây chơi với ông là được rồi, sao lại còn mang theo nhiều quà thế này. Những cái này ông không có dùng, lát nữa về con nhớ mang về dùm ông. Vấn đề con cần tham vấn là gì, con hãy nói ông nghe.
Dạ thưa Ông, khoảng hơn một tháng nay, con thấy trên lưng con như có một khối khí đè nặng, khi nóng, khi lạnh, khi như chạy vào trong, khi lại như đi ra ngoài. Đêm ngủ con hay mộng mỵ, toàn là những cảnh khác lạ, có đêm con còn mơ gặp được cả những vị giống như đạo sỹ giảng giải về đạo pháp con nghe. Mới đây, con lên Vĩnh Phúc công tác, con còn gặp được một người tự xưng là đệ tử của Phật tổ, được Phật tổ trực tiếp truyền pháp, hễ người ấy cứ thắp nhang lên, khép mắt lại là thấy được Phật tổ về ngay trước mặt, nghe được những lời Phật tổ nói truyền qua tai, Cũng có khi Phật tổ nhập trực tiếp vào người ấy nói pháp giống như những trường hợp áp vong, con hỏi câu gì là người ấy trả lời câu đó, còn nói giảng những điều đạo lý nữa, giống như là một vị thiện tri thức uyên thâm vậy. Như thế là sao thưa Ông?
Ờ…ờ….để ông xem. Có hai vấn đề phải không con?
Dạ vâng ạ!
Con nhìn thấy khóm trúc ngoài kia không?
Dạ thưa ông, con có ạ.
Con nhìn thấy làn sương mờ mờ trôi ngang trên ngọn những khóm trúc kia không?
Dạ, con có ạ!
Con nhìn thấy làn gió đang thổi ngoài kia không?
Dạ thưa ông, con có nhìn thấy ạ!
Làn gió màu gì, nó đang đi về đâu?
Gió làm gì có màu sắc thưa ông?
Không có màu sắc sao con nhìn thấy?
Con thấy ngọn cây đong đưa, biết đó là gió.
Đó là con thấy ngọn cây, chứ đâu thấy gió.
Dạ vâng, con hiểu rồi thưa Ông, giống câu chuyện “gió động hay phướn động” trong giai thoại về ngài Lục Tổ phải không Ông?
Cũng có thể, khối khi trên lưng con cũng vậy, sở dĩ con biết về nó là bởi vì con cảm thấy sự nóng, sự lạnh ra vào nơi lưng con. Con chỉ mường tượng đó là khí, chứ con không thể nhìn rõ đó là gì. Hay cũng giống như con đi dưới một hàng cây to trong đêm tối, con chỉ mường tượng thấy có hàng cây chứ con không nhìn thấy rõ từng cây. Âu cũng là vì con vẫn còn quanh quẩn trong ngôi nhà vô minh. Cần phải tinh tân tu tập, thiền định hơn nữa thì con mới có thể thoát ra khỏi ngôi nhà vô minh, khi ấy con mới nhìn thông suốt, thấu tận được.
Trà nóng đây, con hãy uống đi, trong khi uống hãy phát tâm đại bi, yêu thương tất cả chúng sinh, mong muốn tất cả chúng sinh đều trọn thành Phật đạo, kể cả những loài tà ma, quỷ quái.
Tà ma, quỷ quái chỉ lo hại người, làm sao thành Phật được thưa Ông?
Đó là kiến chấp của con, con hãy xả bỏ cái chướng tri kiến ấy đi. Con hãy nhớ “mười pháp giới không lìa một tâm niệm’, con chỉ muốn con thành Phật mà không muốn ma quỷ cũng được thành Phật giống con thì mà quỷ ngày cảng nhiều và con cũng chẳng bao giờ thành Phật được. Ma hay quỷ đều từ tâm con mà sinh, con hãy nghĩ khối khí trên lưng con là thanh khí, là Phật, và dần dần thì con hãy buông bỏ và không quan tâm đến nó nữa. Chỉ cần thường nghĩ nhớ tới Tam Bảo, thường tâm niệm Phật là được rồi.
Dạ thưa Ông, con xin lĩnh ý ạ.
Vấn đề thứ hai, người kia nhìn thấy được Phật tổ, nghe được Phật tổ giảng pháp, lại được Phật tổ nhập vào thân để nói pháp phải không con?
Dạ vâng ạ!
Nam Mô A Di Đà Phật, phàm thánh đồng cư, tam độc tham- sân- si thì quá dày mà đạo pháp thì quá mỏng, thật đáng thương cho kẻ ngu muội đặc dày lắm thay. Vậy con có tin đó là Phật tổ xuống giúp người đó không?
Con bán tín bán nghi ông à. Cử chỉ, điệu bộ thuyết pháp y như Phật tổ trong phim Tây Du Ký vậy.
Con hãy giữ vững định lực, giữ Bồ Đề tâm kiên cố, năng tu Giới Định Tuệ rồi con sẽ thấy rõ đó là gì. Đó chỉ là một loài thiên ma xuống để phá những người có tâm tu đạo mà thôi. Những người mới phát định lực như con là dễ bị nó dụ lắm đó. Con hãy cẩn trọng. Người kia làm nghề gì vậy con?
Dạ, người ấy làm kinh doanh, là giám đốc, đôi khi hành cả nghề xem bói, lại còn biết trừ tà, diệt trùng nữa ạ. Nghe có vẻ là một doanh nhân tương đối thành đạt.
Uống trà tiếp đi con.
Dạ vâng, con mời Ông ạ!
So với cốc trà trước, cốc này nóng hơn hay nguội hơn?
Dạ, so với cốc trước cốc này nguội hơn ạ!
Người mà con nói tới cũng thế, thiên ma ngoại đạo kia sẽ làm cho người đó nóng lên và rồi cũng sẽ bỏ cho người ấy nguội lạnh đi giống như cốc trà trươc và cốc trà sau con vừa uống vậy. Ban đầu thiên ma kia phóng tinh quang tiếp lực cho người đó, sẽ dùng những lời nói đạo lý, một vài phép thần thông như đoán đọc ý nghĩ người khác, đoán được cát hung của người khác trong tương lai, chữa được bệnh cho người khác, trừ tà, trừ mà được cho người khác, giúp người đó có nhiều tiền bạc để thỏa mãn lòng tham tiền, hoặc gặp được nhiều người con gái xinh để thỏa mãn lòng dâm dục, bởi vì thiên ma kia đã có được “ngũ thông” là thiên nhãn thông, thiên nhĩ thông, tha tâm thông, túc mạng thông, và thần túc thông. Khi con xuống núi, nêu gặp người đó, con hãy nói với người đó xả bỏ hết thần thông mình đang có được, hãy đến chùa quỳ trươc Tam Bảo sám hối những gì mình đã làm, và hãy đem hết số tiền người đó đã kiếm được từ sự trợ giúp của thiên ma kia trả lại cho chủ cũ hoặc đem phân phát hết cho những người nghèo khó, năng tụng kinh, năng niệm Phật, năng tu Giới Định Tuệ, phát tâm đại bi, đại trí, đại dũng, chăm chỉ làm việc theo đúng sở năng của mình, dùng chính nội lực tự thân tâm mình, và có điều kiện thì hãy chăm bố thí hành thiện giúp đỡ những người nghèo khó. Bằng không, cứ tham lam chạy theo con ma thần thông, chạy theo con ma tiền bạc, ma danh vọng, ma dục lạc thì sớm muộn gì người đó cũng sẽ bị sa vào vòng lao lý. Bởi đó chính là sự dụ dỗ của thiên ma, khiến cho người kia xa rời chính đạo đi vào tà đạo, và khi thiên ma kia thành tựu ác tâm của nó, nó sẽ không trợ lực nữa, sẽ bỏ đi để mặc cho người kia chịu khổ trong ngục tù và mất niềm tin nơi Phật pháp.
Những lời ông nói, con có chỗ nào chưa rõ không?
Dạ, con rõ rồi thưa Ông. Chỉ có phát tâm đại bi, đại trí, đại dũng tu tập theo chính pháp, tinh tấn diệt bỏ tham sân si, năng chăm sóc hạt giống Bồ Đề, tiến dần tới bản tâm thanh tịnh thì sẽ được “minh tâm kiến tính”, thấy được sự vật đúng như sự vật đang là. Và đó mới là cái gốc của đạo Phât, của đời sống an vui thưa Ông.
Con có tiến bộ đó. Trên lưng con bây giờ con thấy thế nào rồi?
Con vẫn thấy có khối khí nặng nặng lên xuống, qua lại thưa Ông.
Đây là bài thuốc “lục vị tiên thiên” con nhớ sắc uống liên tục trong ba ngày, đổ ba bát nước, sắc lấy một bát và phải uống khi đói. Khi uống nhớ quán tâm đại bi thương yêu tất thảy chúng sinh, và thường tâm niệm danh hiệu đức Quán Thế Âm Bồ Tát, dần dần khối khí ấy sẽ tự dưng biến tan. Càng cao công án, càng dày đường tu, không có trở ngại, không có dốc đèo, mình sẽ không biết được định lực của mình đến đâu. Đến hay không đến, qua hay không qua, thành hay không thành đều từ định lực nơi tâm con cả. Con hãy uống trà rồi trở về luôn đi kẻo muộn. Thời gian như vàng ngọc, một khoảnh khắc cũng là vàng ngọc, buông lơi khoảnh khắc nào là con sẽ mãi mãi mất đi khoảnh khắc đó. Ông cũng còn phải đi làm việc của ông.
Ông ở núi mà cũng bận rộn vậy ạ?
Người nào việc đó. Người thành phố có việc của người ở thành phố, người nông thôn có việc của người nông thôn, người trên rừng núi có việc của người trên rừng núi. Chỉ có người lười mới thấy không tiếc thời gian thôi.
T.V.K