Được sinh ra, được sống và hoà mình vào không gian tràn ngập không khí đón chào Phật đản tại Huế là hạnh phúc vô bờ bến. Đi qua một mùa Phật đản Huế, người con Phật mãi ray rức nhớ về, cầu mong nó ở lâu hơn và cũng hi vọng nó ngừng trôi để niềm hỉ lạc ấy tẩm ước tâm hồn vằng vọc của chúng con.
Bạn sẽ tìm được nhiều niềm vui, bắt gặp nhiều ánh mắt trìu mến nếu được một lần ghé Huế trong những ngày trước Phật đản. Chúng tôi, đã không ai bảo ai mà tự động lên chùa, hoà chung vào không khí chuẩn bị. Dường như không ai bảo ai, chúng tôi đã lao mình vào làm, và phụ để cho lễ đài chùa mình đẹp hơn, rạng rỡ hơn.
Những ngày đầu xa vùng đất Quảng để đến Huế học, chúng tôi quá ngạc nhiên với mức độ trầm mặc, thanh bình của Huế. Một ngày đầu mùa Hạ khi đang chuẩn bị cho những môn thi cuối kì, chúng tôi cảm nhận được một không gian hối hả, một sự chuyển mình đến bất ngờ của Huế. Đó là những ngày đầu cho tuần lễ Phật đản.
Có ai ngờ đó là những chuỗi ngày khó quên và mãi hằn trong kí ức. Đó cũng là ngày và cũng là lần đầu tiên chúng tôi được sống trong niềm vui, hạnh phúc của người Phật tử. Dường như giọng nói của chúng tôi đã tan biến đi đâu, khoảng cách về ngôn ngữ đã bị xoá và thay vào đó là niềm vui vô bờ bến, đó mãi là trải nghiệm ngọt ngào nhất cho những ngày tháng êm đềm trên đất thần kinh.
Nước mắt hạnh phúc cứ chảy mãi trong con khi những tin tức Phật đản khắp cả nước được cập nhật. Tự bao giờ con đã coi mình người Huế, đã theo dõi từng khâu chuẩn bị của các Ban đại diện huyện đến cả Ban Trị sự Huế. Con vẫn mãi dõi mắt về ngôi chùa gần xóm trọ ngày xưa con ở để khởi lên tâm hoan hỉ vì sự nỗ lực hết mình của quý thầy cùng sinh viên toàn xóm trọ.
Nếu một lần xa Huế, bạn mới cảm nhận hết niềm hạnh phúc vô bờ vì được sinh ra hay sống tại đó trong những ngày này. Từ miền đất xa xôi tổ quốc, con chỉ biết hướng lòng về đất nước, nguyện dòng chảy hạnh phúc ngày đản sinh của đấng Từ Phụ luôn lân mãi trong nhân gian.
P.T.V