Trang chủ Phật giáo với Tuổi trẻ Hãy về bên mẹ

Hãy về bên mẹ

132
0

 Và đồng thời cũng có những bà Mẹ nước mắt lưng tròng ngồi lắng nghe những câu văn, lời thơ thiết tha, chân tình của những người con nhắc nhớ đến công ơn Cha Mẹ được phát ra từ chiếc radio mà tủi thân, tan nát cả cõi lòng, bởi nhớ đến con của mình giờ này không biết đang lêu lõng ở phương nào ?

Thế giới văn minh, nhu cầu của con người càng ngày càng tăng với những vật chất hiện đại. Có bao nhiêu trẻ thơ khi bước chân vào ngưỡng cửa thành niên đã vì những nhu cầu vật chất ấy mà sa chân vào vũng lầy tội lỗi. Lòng ham muốn thoả mãn vật chất và đôi khi để thỏa mãn tự ái đã khiến các em rời xa vòng tay Mẹ, lăn xả vào những đam mê trụy lạc, mê say vui chơi bên người tình, bên ly rượu nồng, bên khói thuốc phù dung. Các em đang bước dần đến bờ vực thẳm nhưng em nào có hay. Mỗi con người đều có hoàn cảnh trưởng thành khác nhau, nhưng tình thương của người Mẹ hình như không khác. Người Mẹ nào cũng như bị cắt ruột khi thấy con mình lầm đường lạc bước.

Ở một nơi nào đó, em đang vui lắm phải không? Em có biết giờ này trên con đường vắng, Mẹ của em đang co rúm người vì cái lạnh của mùa đông phủ ập lên tấm thân nhỏ bé của Mẹ, Mẹ dường như không màng chỉ dõi đôi mắt buồn nhìn về cuối con đường nhà, ngóng trông. Ánh sáng dọi lên từ một chiếc xe, mắt Mẹ như sáng lên, hy vọng con mình đã về, nhưng chiếc xe đã không dừng lại, lòng Mẹ quặn đau, mắt mẹ lại u buồn điểm thêm vài giọt lệ, và qua bao lần hy vọng rồi thất vọng như vậy, đêm đã gần tàn, sức Mẹ cũng tàn theo…

Mẹ của em với đôi mắt thất thần nhìn dáo dát tìm kiếm con mình trên đường phố đông người qua lại. Tim nhói đau sợ hãi khi chứng kiến một cảnh không hay trên đường phố, lòng phập phồng lo sợ không biết con mình có rơi vào hoàn cảnh như vậy không ?

Đã bao lần chén cơm Mẹ bưng trên tay chan đầy nước mắt, nỗi thương lo cho con đang lêu lõng ngoài đường đã khiến cho quai hàm Mẹ cứng lại không thể nhai được bụm cơm…

Và còn nhiều, nhiều lắm nổi đau thương khốn khổ mà người Mẹ đã phải vương mang chỉ vì những người con đã quên mình còn có Mẹ.

Có bao nhiêu người Mẹ khổ đau như vậy ? chắc là nhiều lắm phải không em ?

Có bài hát này em đã bao giờ được nghe chưa ?

« Hôm nay đường phố rộn ràng, nhìn người qua lại tôi hỏi lễ gì đây ? Mother day, mắt tôi lệ bỗng dâng đầy. Mẹ tôi giờ không còn nữa, ngày của Mẹ sao lại đến, có ý nghĩa chi.

Ai ơi còn nhiều diễm phúc, còn có mẹ được mừng Mother day, xin cho tôi hưởng chung tình Mẹ, được vui lây, được thấy tình yêu Mẹ con tràn đầy.

Mẹ ơi ! khi mẹ còn con là con bất hiếu, xem chuyện đời quan trọng hơn Mẹ yêu, với bạn bè, người yêu cho rất nhiều, còn với mẹ con làm được bao nhiêu ?

Mẹ ơi ! ngày của Mẹ hôm nay Mother day, hối hận nhiều con làm được gì đây ?trước bàn thờ lệ con vẫn tuôn đầy, nhớ mẹ yêu con mơ lúc xum vầy

Hỡi người đời bạn bè tôi ơi, nếu còn Mẹ thì xin đừng như tôi, biết thương Mẹ khi mẹ đã mất rồi.

Hỡi những người còn mừng Mother day, xin yêu thương Mẹ và nhìn tấm gương tôi, khi Mẹ còn thì không thấy quý, khi mất đi hối hận chẳng được gì.

Bài hát thật cảm động phải không em ? Em có một thoáng băn khoăn nào nghĩ đến Mẹ không ? Nếu có xin hãy quay về bên Mẹ em nhé, Mẹ đang mong chờ em đó, Mẹ sẽ mở rộng vòng tay ôm em vào lòng, dù em đã gây bao nhiêu lầm lỡ, Mẹ cũng sẵn lòng tha thứ cho em. Em hãy về cho Mẹ có được sự bình an và bình an cho cả chính bản thân em. Cuộc vui nào rồi cũng tàn, tương lai em không thể để tàn theo những cuộc vui đó. Và đời người, em chỉ có một Mẹ thôi. Đừng bao giờ để phải ân hận em nhé !

Hãy hưởng một mùa Vu Lan thật vui bên tình thương của Mẹ nha em.

Thanh Phi

Melbourne, mùa Vu Lan 2010
 

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Please enter your name here