Trang chủ Sáng tác - Nghệ thuật Hai mùa Vu Lan

Hai mùa Vu Lan

155
0

 

 

 

 

 

 

 

 

Năm xưa tháng bảy đêm rằm
Vu Lan thắng hội hương trầm tỏa bay
Mẹ còn kẽo kẹt trên vai
Đường khuya một bóng đổ dài dưới trăng
Con ngồi tựa cửa băn  khoăn
Ngước nhìn lên hỏi chị hằng..”Mẹ đâu?”
Tháng bảy là tháng mưa ngâu
Mưa rơi trong mắt, mưa sầu trong tim
Chuông chùa đổ nhịp êm êm
Nguyện đường giờ chắc đã thêm đông người
Từ khi cất tiếng chào đời
Con không nghe được những lời mẹ ru
Cha đi vào chốn nghìn thu
Má hồng mẹ phải đánh đu với đời
Bán buôn mẹ tính lỗ, lời
Nuôi con chẳng quản dù đời gian lao
Bán trầu rồi lại bán cau
Nhưng không bán được nỗi đau quê mình
Bao nhiêu người đã hy sinh
Mẹ mua kim chỉ vá tình thế gian
Đêm nay mây bạc trăng vàng
Mẹ còn lặn lội bán hàng đường xa
Bán tương, bán đậu, bán cà
Bán trong nắng sớm, bán qua mưa chiều
Con mơ mình thành cánh diều
Có đôi mắt sáng, dõi theo bóng người
Con bay lơ lửng giữa trời
Mẹ đi lửng thửng giữa đời gian nan
Nhà bên con Trúc, con Trang
Được mẹ chúng dắt cầu an lễ chùa
Ra về còn được quả dưa
Được bông hồng nhỏ cài vừa áo xinh
Con ngồi thui thủi một mình
Nghe dòng máu chảy, thấm tình mẹ yêu
Chập chờn giấc ngủ buồn thiu
Chợt nghe có tiếng mẹ kêu: “Lễ chùa”
Trên cao trăng đậu bẹ dừa
Mẹ buông gióng gánh để bừa trước sân
Hai mình, hai bóng dưới trăng
Cầm theo một bó hoa sen trắng, hồng
Không gian phảng phất hương trầm
Cổng chùa đã đóng âm thầm từ lâu
Mẹ, con ngơ ngác nhìn nhau
Mẹ như hối tiếc, xoa đầu con ngoan
“Năm sau Đaị Lễ Vu Lan
Mình đi chùa sớm, nghỉ hàng một hôm”
Con cười chia bó hoa thơm
Mẹ cầm hoa trắng, con ôm hoa hồng
Hướng vào chánh điện bên trong
Cùng nhau quỳ xuống thành tâm nguyện cầu
Con cầu mẹ được sống lâu
Chờ ngày khôn lớn con hầu báo ơn
Đường đời lắm lúc trợt, trơn
Con cần mẹ dắt qua cơn nguy nàn
Hôm nay cũng lễ Vu Lan
Mẹ không còn ở thế gian nữa rồi!
Năm xưa mẹ chẳng giữ lời
Bỏ con côi cút giữa đời bơ vơ
Tuổi con dạo ấy còn thơ
Vu Lan báo hiếu mãi chờ lớn khôn
Đêm nay mưa gió trong hồn
Ngước nhìn Phật Tổ, mộng chôn theo người
Em kia có mẹ vui cười
Con không còn mẹ, hoa tươi trắng màu
Nhìn hoa lòng chợt buốt đau
Mẹ ơi, con mẹ nghẹn ngào.. lệ rơi!

H.H.D

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Please enter your name here