Trang chủ Sáng tác - Nghệ thuật Gót trần hư hoại

Gót trần hư hoại

153
0

Xách bị vào đời, tưởng thành Di Lặc
Con lang thang trong vạn nẻo đường dài
Tưởng mình mêng mông hóa ra nhỏ hẹp
Cứ đi xa, xa tít cảnh liên đài

Xách bị vào đời, tưởng thành Di Lặc
Nào ngờ đâu hóa cùng tử mất rồi
Bảo sở ngay đây con mãi mê không thấy
Cứ đi tìm giữa cuộc thế nổi trôi

Câu kinh cũ, con tụng hoài không hiểu
Ai thêng thang, ai cứ bị buộc ràng
Vào cuộc thế con hóa thành ngu dại
Lặn hụp hoài giữa dòng chảy miên man

Cùng tử đi mấy mươi năm trở lại
Vẫn đói nghèo, vẫn rách rưới vậy thôi
Cứ chấp nhận đời mình là lang bạt
Sợ giàu sang, sợ chỗ báu Cha ngồi

Xách bị vào đời, tưởng thành Di Lặc
Tưởng thênh thang nào hư hoại mất rồi
Đứng nơi xa, Thầy thương xót khôn nguôi
Xách roi đánh vào tâm con tỉnh thức

Con giật mình nhận ra đời ngây ngất
Trong xan tham, trong sân hận ngập tràn
Chỉ im lặng và đánh con rất khẽ
Nhưng Thầy ơi, con đã thấy nhân gian

Con đã thấy, thưa Thầy, con đã thấy

Thấy con đi trong hố thẳm sai lầm
Thấy con đi trong tham dục cách ngăn
Hóa sâu bọ giữa muôn trùng gai nhọn

Con đã thấy, thưa Thầy, con đã thấy
Thấy con đi giữa phi pháp vô thường
Sống danh lợi mà cứ ngỡ tình thương
Thành cùng tử nên suốt đời vất vưởng

Trí nhỏ mọn con thích lời khen thưởng
Sợ la rầy, sợ mặc cảm lặng im
Con đã khóc bao đêm tối im lìm
Bởi không hiểu, Thầy thở dài rất khẽ

Ngàn vô minh đâu một đời dễ bỏ
Con quên con đã vô thỉ luân hồi
Thầy lại đánh vào tâm con rất khẽ
Con lại thành đứa trẻ ngủ trong nôi

Xách bị vào đời, tưởng thành Di Lặc
Nào ngờ đâu con khoác áo giả danh
Giờ cúi xuống lạy bằng tấm lòng thành
Xin sám hối lỗi lầm tăng thượng mạn

Câu kinh cũ con lại về nương tựa
Nương bóng ân sư, nương tựa pháp mầu
Con đã thấy mình mang ơn vũ trụ
Từ Thánh Hiền cho đến ngọn lách lau

Trò trốn bắt đã khiến lòng mỏi mệt


Ai đi tìm, ai chạy trốn mãi thôi
Sao không bằng đứa trẻ ngủ trong nôi
Chẳng sợ sệt bởi có người canh giữ

Giờ đã thấy, thưa Thầy, con đã thấy
Thấy pháp môn con cần phải hành trì
Câu niệm Phật dẫu lặng thinh giản dị
Cũng đưa người ngang với bậc Đại Bi

Mặc áo Như Lai, ngồi tòa vô thượng
Con nguyện vào nhà chánh giác cảm thông
Tứ thệ nguyện con sẽ giữ nằm lòng
Để từ đây không còn thành cùng tử.

 T.H

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Please enter your name here