Người đưa tiễn, là phim đoạt nhiều giải thưởng cao nhất của Nhật trước khi đoạt giải Oscar về phim ngoại quốc hay nhất năm 2008 ở Mỹ.
"Người đưa tiễn" … Ai đưa tiễn ai? Anh Dago Kobayashi là nhân vật chính trong phim. Anh chơi đại vĩ cầm trong một dàn nhạc ở Tokyo, nhưng dàn nhạc bị giải tán và anh thất nghiệp, phải đưa vợ về sống tại một tỉnh lẻ miền bắc nước Nhật. Thất nghiệp, anh tìm việc làm. Một hôm, đọc báo, anh thấy quảng cáo tìm người đưa tiễn, có vẻ như một hãng du lịch tìm người hướng dẫn. Vui mừng, anh đến điểm hẹn để được phỏng vấn, nhưng hóa ra đó không phải là một hãng du lịch mà là một công ty mới mở làm nhiệm vụ đưa người qua thế giới khác.
Đầu tiên, anh ghê sợ về công việc này, vợ anh cũng đòi bỏ anh, nhưng dần dần, qua bàn tay nghệ thuật, thái độ trang nghiêm và lòng tôn kính đối với người mất của người chủ công ty, anh cảm nhận công việc thật sự là cao cả, là nhân bản.
Đề tài cái chết rất hợp với tinh thần đạo Phật, nhất là cái chết trong phim được diễn tả với tất cả nghệ thuật và tình cảm, với nước mắt và nụ cười. Cái nhìn nhân bản của đạo diễn đem đến một không khí nhẹ nhàng và đạo vị, làm người xem xúc động và suy nghĩ. "Hơn cả cái chết, đề tài của tôi liên quan đến cách sống, sống như thế nào", đạo diễn Takita cắt nghĩa như vậy trong một phỏng vấn.
Ba diễn viên Masahiro Motoki, Ryoko Hirosue, Tsutomu Yamazaki là ba ngôi sao thượng thặng trong điện ảnh Nhật, đã tạo thành công lớn cho phim. Ngoài ra, tiếng đại vĩ cầm réo rắt từ những ngón tay tài hoa của Kobayashi còn âm hưởng rất lâu trong lòng thính giả sau khi xem phim.