Mặc dầu đang mùa an cư kiết hạ, với nhiều Phật sự, nhưng quý Ôn đã cùng các thành viên Ban Tổ chức đến thăm các đơn vị chịu trách nhiệm nấu nướng các món ăn để tiếp sức cùng các sĩ tử dự thi vào đại học năm 2011.
Cùng đi với quý Ôn, nhìn thấy quý Ôn nở những nụ cười hoan hỷ. Đến đâu, trước tiên là quý Ôn đi thẳng vào nhà bếp, nơi luôn phát ra những tiếng cười tiếng nói rất vui vẻ của quý Ni sư, Sư cô. Quý Ôn đã thăm từng nồi cơm, từng nồi thức ăn và tấm tắc khen rồi ân cần dặn dò quý Ni sư, sư cô, ai nấy đều vô cùng vui sướng.
Tại chùa Đức Sơn, nơi đảm nhận nấu toàn bộ cơm (hơn 4.000 suất cho mỗi đợt), đón chư tôn và đoàn, Ni sư Minh Đức, Ni sư Minh Tú rất hạnh phúc. Ngồi chuyện trò, chư tôn đã ân cần chỉ bảo, những câu chuyện liên quan trực tiếp đến công việc “tiếp sức mùa thi”. Ni sư Minh Tú không kìm nổi niềm xúc động thổ lộ “thật là vui sướng và rất cảm động".
Những nụ cười đầy đạo vị
Hay khi đến thăm quý Ni sư và sư cô chùa Liên Hoa, chùa Từ An, nơi đảm nhận nấu các món thức ăn chính. Quý Ni sư và sư cô cung đón với niềm vui vô bờ, những cái cầm tay của quý Ôn khi thăm hỏi, những nụ cười không có khoảng cách hay những lời nói mộc mạc "quý Ôn vào uống cho con một ly nước để chúng con nấu ăn ngon hơn" của Ni sư Huệ Từ Trú trì chùa Liên Hoa cũng đũ làm cho quý Ôn cũng như tất cả chúng tôi vô cùng hoan hỷ mà không thể nào từ chối.
Hay như khi nghe sư cô Thuần Thiện, Ni chúng chùa Từ An bộc bạch "bạch quý Ôn, Ni sư con tuy đang bịnh nặng, nhưng khi nghe chúng con đảm nhận thực hiện các món ăn "tiếp sức mùa thi" Ni sư con vui lắm và rất muốn gặp quý Ôn để bày tỏ lòng kính mến". Quý Ôn đã trực tiếp vào thăm Ni sư và thăm hỏi bịnh tình của Ni sư, cử chỉ nầy chắc chắn sẽ là thang thuốc tinh thần để Ni sư chóng lành bịnh.
Những lời thăm hỏi dạt dào tình thương và chia sẻ là thang thuốc tinh thần quý báu |
Niềm cảm động ấy đã lan tỏa mạnh vào trong tôi thật khó tả. Thú thật, hình ảnh chư tôn đức ân cần thăm hỏi và dặn dò đã truyền cho tôi cảm xúc và ấn tượng rất đẹp, đó là nguồn gió tươi mát dưỡng sinh cho tâm nguyện làm Phật sự của tôi cho Đạo pháp và cho Giáo hội.
Tôi nghĩ, đạo tình thắm thiết và gần gũi của quý Ôn lãnh đạo Giáo hội từ nhiều đời đã đem lại chất liệu dưỡng sinh cho Phật giáo xứ Huế và làm nên “một Phật giáo Huế vàng son chẳng nơi nào có được”. Và, ngày nay, ngay trong những buổi thăm hỏi nầy, đạo tình đó cũng đang tiếp nối mạch nguồn tươi mát đó, tiếp sức cho Tăng, Ni và Phật tử đặt trọn niềm tin vào một Phật giáo Huế trở lại đúng quỹ đạo.
Đạo tình là chất liệu dưỡng sinh cho những Phật sự |
Đạo tình ấy không phải đâu xa mà đó là trong những nụ cười điềm nhiên, độ lượng và hoan hỷ của quý Ôn, quý Thầy, quý Ni sư, sư cô. Những nụ cười vì đạo, nụ cười không phân biệt, nụ cười đầy tình thương yêu và chia sẻ. Nụ cười rất gần gũi, chất phát mà có sức sống lan tỏa đến tận đáy lòng của người cảm nhận.
Chỉ trong cử chỉ giản đơn, thân thiện và đạo vị của chư tôn đức tại mỗi điểm đến thăm, mỗi cuộc chuyện trò thân mật, tay bắt mặt mừng, tôi nhận thấy đã hiện hữu một hùng tâm vượt qua sự chi phối của công việc, của địa vị, của chức quyền để trở thành di sản tinh thần vô cùng quý báu của Đạo, của Đời.
Đạo tình gần gũi mà cao cả đã trở thành cốt cách và đức hy sinh cảm hóa đến cả những người mãi mê theo danh lợi, chức quyền và địa vị mà biết sống chung, biết hòa mình vì đạo, biết hy sinh cho Đạo, cho Đời.
Từ nhừng chuyến đi, từ những nụ cười, những cái bắt tay và cả những cử chỉ “xuống bếp” của chư tôn, tôi cảm nhận rõ hơn về nỗi niềm ưu tư của chư tôn với Đạo pháp, với tương lai của Phật giáo tại xứ Thuận Hóa, ước mong cho một sự phát triển Giáo hội bền vững cho tương lai.
Những cái nắm tay đầy đạo tình hiện hữu một hùng tâm vượt qua mọi chi phối… |
Và cùng đi với chư tôn, có duyên may cảm nhận được đạo tình của chư tôn, chúng tôi thật may mắn có được một sự trải nghiệm về những mối quan hệ chan chứa lòng vị tha, độ lượng mà chư tôn đức đã thể nghiệm.
Tôi được cùng chư tôn Hòa thượng và các vị trong thành viên Ban Tổ chức “Tiếp sức mùa thi 2011” đến thăm các chùa, các điểm tiếp sức tôi cảm nhận được một cách “đi của đạo”. Đó là cách đi dạt dào tình thương chứ không phải sự hạ cố miễn cưởng của những người nặng tâm lý lãnh đạo. Đó là cách đi đầy Đạo Tình…
Từ đạo tình tâm ấn nầy, tôi tin chắc rằng trong mạch sống của Tăng, Ni và Phật tử Huế sẽ lại tuồn trào nhịp sống “thiền phong xứ Huế” tươi mát, hướng thiện và phụng sự.
N.N