Dâng Mẹ
Con chậm bước giữa Sài Gòn ồn ã…
Con tha phương chữ hiếu chẳng đặng tròn…
Đóa hoa hồng con cài lên ngực áo.
Giữa sân chùa tình mẹ tựa ánh sao…
Nguyễn Ngọc Mai
Vu Lan nhớ Mẹ
Con lại về thăm Mẹ
Tất cả vẫn còn đây mà Mẹ đâu rồi
Chạy đến bên giường khẽ gọi: Mẹ ơi!
Giường trống!
Khoảng vườn thưa vắng lặng
Cây cỏ xác xơ khi Mẹ vắng nhà
Tiếng gọi "Mẹ ơi!" tan giữa bao la
Im lặng!
Con trở lại bến đò và kiên nhẫn
Đợi mẹ về sau phiên chợ chiều hôm
Dáng ai liêu xiêu bên kia sông
Con dõi mắt nhìn theo
Không phải Mẹ!
Mẹ ơi!
Trời thì cao, đất thì rộng mênh mông
Con biết tìm Mẹ nơi nào xa xăm?…
TT
Vu Lan Nhớ Mẹ
Mùa Vu lan mở
con mặc áo hồng
lễ về nhớ mẹ
cõi sầu đơm bông
Mùa Vu lan mở
giọt lệ đêm rằm
xót xa cho mẹ
cả đời long đong
Mùa Vu lan mở
dệt chuyện tơ hồng
còn đâu là mẹ
góp chuyện trăm năm
Mùa Vu lan mở
con đã theo chồng
hiểu mẹ hơn cả
lòng tựa dòng sông …
Trịnh Tây Ninh