AN TRÚ
Những ý nghĩ cứ chồng chất lên nhau
Có khi hồn nhiên – khi ủ mặc
Nhưng suy tư tự kỷ – vị tha
Khắc khoải – vượt thoát
Về những danh ngôn không tuyệt đối
Những ngụ ngôn còn khiếm khuyết
Chân lý còn xét lại
Tất cả như mười đầu ngón tay
Không hiển nhiên – không nghịch lý
Những luồng lặng im ồ ạt
Chừng mực – xô bồ
Chúng trượt mãi lên nhau
Uốn lượn như thuyền con trên sóng lớn
Tôi bình thản thả chiếc neo trì niệm
Níu giữ phân tâm
Dưới bóng của gọn sóng
Trỗi cao hơn nỗi cô đơn
Có khi tưởng chừng bất an
Rồi thoắt nhiên bay bỗng nhẹ nhàng
Như dải mây hồng thong dong miền viễn tận
Hiếm hoi mới có một khoảnh khắc an cư
Trong nhịp nhàng hơi thở
Trong định quán chân thân
Một khoảnh khắc hiện hữu đáng giá
Giữa phù du và vĩnh cửu.
H.V
HÌNH ẢNH
Thiền sư
Tay vít cành trăng
Tay nghiêng bình bát
Vĩnh hằng
Tuôn theoH.V
NƯỚC MÂY CỐ QUẬN
Mây trên rừng mây trôi xuống biển
Sương từ biển sương tan lên non
Ngàn sau vách đá có mòn
Nước mây cố quận lai hoàn nguyên sơH.V
NHÌN
Nhìn trong mạch đá tuôn ngầm
Nhìn ra thác đổ ầm ầm đầu non
Nhìn quanh chớp bể mưa nguồn
Nhìn tôi giọt nước vô thường hợp tan.
H.V
NGUYỆT VỌNG
Như vì sao rơi
Chơi vơi giữa cõi
Đời như mộng cảnh
Tâm thức về đâuCho dù vật đổi
Dẫu có sao dời
Khơi xao biển nổi
Thuyền Ngã không nghiêngDẫu cho ngày tàn
Cho dù đêm tận
Mặt trời vẫn tỏ
Nguyệt vọng hải sơn.H.V