Lại, ở một Kinh khác Ngài dạy: “Người luôn luôn nhìn vào lỗi lầm của kẻ khác và luôn luôn vọng động làm tăng trưởng ô nhiễm của mình, người này, còn lâu mới diệt hết ô nhiễm”.
Và cũng một trường hợp khác, Ngài dạy: “Thấy lỗi lầm của người khác thì dễ, nhưng rất khó thấy lỗi mình. Người ta sàng sảy để tìm lỗi của người khác giống như đánh bông để tìm hột. Nhưng đối với lỗi của mình thì người ta nơm nớp dấu kín như người đánh bẫy chim nguỵ trang”.
“Bậc cao thượng không tự lêch khỏi con đường chân chánh, mặc cho những gì có thể xảy ra, và không còn bám vào lạc thú trần gian. Bậc thiện tri luôn luôn trầm lặng và thản nhiên khi vui cũng như lúc buồn”.
Không ai có thể sống trên thế gian này mà khỏi bị chỉ trích và khiển trách. Nên đức Phật dạy:
“Đã không bao giờ có trong quá khứ, sẽ không bao giờ có trong tương lai. Trong hiện tại cũng không có ai bị khiển trách hoàn toàn hay hoàn toàn được tán dương”.
Không phải những ai chỉ trích bạn đều là kẻ thù của bạn. Bạn phải biết sử dụng cơ hội bị chỉ trích ấy để tìm ra những thiếu sót mà tự bạn không thể thấy.
Không nên bỏ lỡ công trình tốt đẹp chỉ vì có sự chỉ trích. Nếu bạn có can đảm tiếp tục hoàn tất viên mãn, bất kể những lời chỉ trích, bạn quả là một vĩ nhân và bạn có thể thành công bất luận nơi nào.
N.H