Với vị trí tách biệt, đây là nơi tọa lạc của Học viện Phật giáo Larung Gar, trú xứ lớn nhất thế giới của Phật tử. Nổi bật trong sắc đỏ, những căn lều đầy màu sắc này đã mọc lên như nấm trong những năm 1980 và bây giờ là nơi tu học cho hơn 40.000 Tăng Ni. Thiên đường tôn giáo Sertar nằm trên độ cao 3.810m, và các tín đồ ở đây phải chiến đấu với thời tiết khắc nghiệt để tu học tại nơi cư ngụ xa xôi này. Những túp lều bằng gỗ được xây dựng sít vào nhau trông giống như một vùng biển đỏ trải rộng trên địa hình đồi núi (ảnh).
Điều kiện sống rất cơ bản với việc các cư dân ở đây phải chia sẻ nhà vệ sinh công cộng và mỗi túp lều sở hữu từ 1 đến 3 căn phòng. Sertar cách Thành Đô khoảng 370 dặm, và những người muốn đến thăm phải đi bằng xe khách trong khoản thời gian khoảng 20 giờ. Tivi bị cấm tại học viện đẹp như tranh vẽ này, với việc Tăng Ni phải chuyên tâm nghiên cứu kinh điển, cầu nguyện và thuyết giảng tại học viện. Nhiếp ảnh gia Wanson Luk đã đến nơi đây từ Thành Đô trong 20 giờ đi xe khách trên một chặng đường gập ghềnh. Người Phật tử 34 tuổi cho biết khu vực Larung có 2 nhà khách nhỏ, nhưng đã đầy khách nên anh đã phải ở gần cửa ra vào. Anh đã ở lại 2 ngày tại trung tâm Phật giáo này đề tham dự một vài nghi lễ.
Luk nói rằng trung tâm Phật giáo chào đón tất cả mọi người, và họ duy trì cuộc sống của mình trong những ngọn đồi từ sự đóng góp của các hoạt động kinh doanh nhỏ như nhà khách hoặc cửa hàng tạp hóa nhỏ. “Tôi ngạc nhiên nhất về cách mọi người cảm nhận về cái chết”, Luk nói.
“Tôi đã tham gia vào buổi lễ điểu táng, nơi có hàng trăm hoặc hàng ngàn con kền kền đang lặng lẽ chờ đợi. Có 7 xác chết vào ngày hôm đó…, một trong số đó là một đứa trẻ.
“Trong buổi lễ, một nhà sư sẽ cầu nguyện, sau đó chủ lễ điểu táng sẽ bắt đầu cắt các xác chết. Khi ông thực hiện xong việc này, tất cả các con kền kền sẽ bay đến các xác chết. “Họ tin rằng kền kền ăn càng nhiều thì người đó sẽ càng tốt. Chúng sẽ không ăn thi thể của người xấu”.
Một cuộc gặp gỡ đánh trúng tâm lý của Luk đó là cuộc gặp với một nữ tu trong “ngày không nói” của cô. Khi nhiếp ảnh gia hỏi làm thế nào để đến được đỉnh đồi để chụp ảnh vào ban đêm, cô đã dùng đến tất cả các hình thức cử chỉ để cố gắng giúp đỡ.
Cô đã kết thúc bằng việc đưa anh ta đi quanh tu viện, chỉ cho anh ta làm thế nào để quay các bánh xe cầu nguyện và dạy anh ta cách cầu nguyện.
Mặc dù tivi bị cấm trong tu viện, nhưng thật kỳ lạ iPhone lại được cho phép, với những từ được gõ trên máy để hướng dẫn anh ta đi. Nhiều trong số các Phật tử sở hữu iPhone 4s cũ.
Học viện này được thành lập vào năm 1980 tại thung lũng hoang vắng bởi Jigme Phuntsok, một Lạt-ma có ảnh hưởng của truyền thống Ninh-mã.
Với vị trí địa lý xa xôi, Larung Gar là nơi định cư lớn nhất trên thế giới của Phật tử.
Ở đây thu hút nhiều học viên Trung Quốc cho đến học viên đến từ Đài Loan, Hồng Kông, Singapore và Malaysia, những người tham dự các lớp học riêng biệt được dạy bằng tiếng phổ thông, trong khi các lớp học lớn hơn được giảng dạy bằng tiếng Tây Tạng.
Văn Công Hưng: nguồn: GNO