Tôi cũng đã từng dằn vặt mình với ý nghĩ: mình sống để làm gì? Để ăn? Để hưởng thụ? Để làm việc và cống hiến? Hay để đấu tranh? Nhưng rồi một ngày nọ mình cảm thấy mình thật buồn cười với những lý do đó. Sống chỉ đơn giản là để ăn thì có khác gì những sinh vật bình thường khác? Còn như sống là để hưởng thụ thì một ngày nào đó khi đã hưởng thụ chán rồi thì ta phải làm sao đây? Hay sống là để làm việc và cống hiến, có quá xa rời thực tế không? Liệu trên đời này, có một người nào hoàn hảo như thế không khi hoàn toàn sống chỉ để cho người khác?
Có thể các bạn sẽ chọn một trong những lý do trên để tồn tại, cũng có thể là tất cả. Còn tôi, tôi đã chọn cho mình một lý do khác: sống để yêu thương, yêu thương đời, yêu thương người và để người khác yêu thương mình. Chúng ta lớn lên cũng bằng bàn tay yêu thương dìu dắt của cha mẹ. Lớn lên một chút, ta chịu ơn cuộc đời đã tạo cho ta những điều kiện để học tập và làm việc. Lớn lên chút nữa,cũng có thể ta tìm một nửa yêu thương của mình cho phần đời còn lại… và trong suốt cuộc hành trình của sự sống ấy, chẳng lúc nào ta không nhận và cho đi tình yêu thương.
Những lúc tôi buồn và tuyệt vọng, chính những người bạn thân có khi ở cách xa tôi mấy ngàn cây số cũng không quên an ủi và chia sẻ cùng tôi. Vậy thì tôi đâu có phải chỉ sống cho bản thân mình.
Có thể nói, chúng ta sống được và tồn tại ở trên cõi đời này là nhờ vào tình yêu thương và để yêu thương người khác. Có những con người quyết định ngưng lại sự sống của mình vì đã lâm vào tình thế tuyệt vọng và có lẽ họ đã không còn tìm thấy lý do nào để sống, không tìm thấy điểm tựa nào để yêu thương trong cuộc sống. Tất nhiên cũng có những người suy nghĩ nông cạn vì không nhận thấy những người thân bên cạnh mình.
Bởi đơn giản..Sống là phải tồn tại, tồn tại với tư cách là một con người thực thụ với những ý nghĩa cao quý của nó.
Svmuonnam