Đừng nuôi dưỡng lòng ích kỷ cá nhân, Hãy sống một cuộc sống vị tha bằng tất cả tình yêu thương mà bạn đang có, tạo dựng và sẻ chia những điều tốt nhất cho những người ở bên cạnh bằng sự chân thành đáng quý. Vì cuộc đời này ngắn lắm…
Vào một buổi chiều muộn, tôi lang thang dọc Hồ Tây ngắm ánh nắng mặt trời đang dần khất dạng sau những tòa cao ốc, lấp lánh ánh nắng vàng trên tấm sóng nước lan tỏa khắp mặt Hồ. Đưa mắt nhìn những cụ già tập thể dục, những đứa trẻ hồn nhiên nô đùa bên cha mẹ chúng. Cái cảm giác tìm lại sự cân bằng sau những giờ làm việc mệt nhọc dường như được xua tan, thay vào đó là những suy nghĩ về con người, về sự vô thường của cuộc sống.
Ngược bước chân trở lại một quán cafe quen thuộc, nơi đó có những bản nhạc không lời nhẹ nhàng và tinh tế, có góc nhìn vừa đủ để cảm nhận những hoạt động sống đang diễn ra xung quanh, tất cả những điều đó tạo nên một không gian hợp lý dành cho tôi, một người đang đi tìm những câu trả lời về cuộc sống, cuộc đời hay giá trị sống đại loại thế.
Có lẽ ở giữa cái thủ đô ồn ào và náo nhiệt này kiếm được những giây phút nhẹ nhàng, cuốn hút như ở Hồ Tây vào buổi sáng sớm bình minh hay buổi chiều muộn nhạt nắng là điều gì đó thật xa xỉ với hàng triệu con người vẫn ngày qua ngày hít thở không khí nơi đây một cách vô thức. Nhiều khi sống mà quên mất rằng mình đang sống vì điều gì…
Lòng bao dung, vị tha hay sự tử tế… Tôi nghĩ nhiều về những bài học này và những con người tôi đã từng tiếp xúc và họ đã đi qua trong cuộc đời tôi, họ dạy cho tôi nhiều điều. Tốt có, xấu có, đắng cay có, nhưng thật lòng mà nói, tôi muốn dành cho họ những lời cảm ơn chân thành nhất từ thâm tâm của mình, ngay lúc này đây..
Chẳng phải mỗi người xung quanh tôi đều ảnh hưởng đến cuộc đời tôi đấy sao? Thành công hay thất bại, thậm chí là những kinh nghiệm tồi tệ nhất cũng chính là bài học đáng giá nhất, nó sẽ giúp tôi nhận ra được giá trị của chính mình. Nếu có ai đó làm tổn thương tôi, phản bội tôi hay lợi dụng tấm lòng của tôi, tôi sẽ tha thứ cho họ bởi vì chính họ đã giúp tôi nhận ra được ý nhĩa của sự chân thật. Nhưng nếu họ thương yêu tôi chân thành thì tôi sẽ yêu thương họ bằng cả tấm lòng, không chỉ đơn thuần vì họ đã yêu thương tôi mà họ đang dạy tôi cách để yêu thương, cách để làm người.
Có ai đó từng nói: “Những người bạn gặp trong cuộc đời đôi lúc sẽ muốn bạn, lấy của bạn, yêu bạn, ghét bạn, đối xử xấu với bạn, cứu bạn và làm vỡ tim bạn, nhưng cuối cùng.. tất cả những điều đó làm nên bạn”. Đúng vậy, cuộc sống không hề đơn giản, có kẻ tô bóng vẻ bên ngoài bằng sự hào nhoáng, ngược lại có những con người họ sống bằng cái giá trị thật của chân lý là cuộc sống bình dị, và mỉm cười với thành bại hơn thua.
Hành động của một người nói lên sự thật. Trong cuộc đời mình, bạn sẽ gặp nhiều người. Họ có thể nói những lời tốt đẹp nhưng cuối cùng chỉ có hành động của họ mới nói lên họ là ai. Vì thế, hãy chú ý tới những gì mà người ta làm. Hành động của họ sẽ nói với bạn mọi thứ bạn cần biết.
Những hành động tử tế dù rất nhỏ nhoi cũng sẽ làm thế giới trở nên tốt đẹp hơn. Hãy mỉm cười với những người mà bạn cảm thấy họ đang cần nụ cười của bạn. Hãy tử tế với họ, tử tế là sự đầu tư duy nhất không bao giờ vô ích. Bất cứ nơi nào có con người thì đều có cơ hội cho sự tử tế. Hãy học cách cho đi ngay cả khi đó chỉ là một nụ cười. Cho đi không phải vì bạn có quá nhiều, mà vì bạn biết rằng có quá nhiều người cảm thấy họ dường như không có gì cả.
Khi làm những việc cho những người mình thực sự yêu thương thì chẳng ai lại đi tính toán so đo thiệt hơn cả. Con người sinh ra ai mà không ích kỉ. Chỉ có yêu thương mới khiến người ta thoát khỏi sự tầm thường đó thôi. Vậy tại sao không để tình yêu thương trong cái tâm mỗi người được nảy nở và cái gặp của mỗi người đều là cái gặp của những tình thương yêu.
Đức Phật dạy rằng “Đừng nhìn lại quá khứ, đừng quá mơ tưởng về tương lai, hãy nhìn thẳng vào hiện tại’’. Thay vì an nhiên với cuộc sống hiện tại chúng ta cứ đi tìm và mơ ước một tương lai tốt đẹp hơn, như vậy là chúng ta đã bỏ lỡ nhiều cơ hội ở giây phút đang sống này. Cuộc sống có bao giờ là đủ đâu. Nếu không biết quý trọng những gì chúng ta đang có, mọi thứ sẽ biến mất và không bao giờ trở lại.
Còn tôi, tôi sẽ dành thời gian để biết bản thân mình muốn gì và cần gì. để làm những công việc thiện nguyện xã hội bằng những khát khao cháy bỏng chẳng đòi hỏi điều gì cho bản thân, sẽ dành thời gian để yêu, để cười, để khóc, để học hỏi và tha thứ về những gì đã qua.
K.A
(Ngoisao.net)