Con đường vào Tổ đình Hội Xá có hai hàng cây Xoan xanh ngát và cánh đồng lúa rộng mênh mông. Tổ đình Hội Xá tọa lạc giữa cánh đồng, gần gũi với thiên nhiên, do đó chiều đầu mùa Hạ, với những cơn gió thoảng phất và nắng vàng buông xuống nhẹ nhàng khiến lòng con cảm thấy bình yên đến lạ kỳ.
Vừa bước xuống xe, con từ từ đến trước phần mộ và thành kính chấp tay khấp bái Ngài. Con nhớ cách đây một tháng, tại nơi này đã có hàng nghìn người dân, phật tử thập phương cùng chư Tăng một lòng kính ngưỡng tiễn biệt Ngài. Con nhớ, từng nhành hoa tươi thắm, từng viên đất màu nâu được hạ xuống di quan Ngài. Con và hết thảy mọi người đều nghẹn ngào xúc động biết chừng nào…
Phần mộ cố Trưởng lão Hòa Thượng Thích Thanh Bích |
Khấp bái phần mộ Ngài, con đi vào phía trong Tổ đình. Mọi thứ nơi đây vẫn vậy, yên tĩnh và mộc mạc như nó vốn có. Chiều nay, ở Tổ đình vắng hơn mọi khi, con chỉ gặp có thầy Nguyên Thực. Thầy đang ngồi ở ngoài hiên chùa, ung dung tự tại viết chữ Hán.
Chắp tay xá chào thầy, con xin phép bước vào trong nhà, trước ban thờ Ngài, con đã thắp nhang cúng dường và đứng nhìn di ảnh Ngài một lát. Trong phút giây đó, con đã quán chiếu được rằng: “Mặc dù chưa một lần con có phước duyên được đỉnh lễ hoặc vấn an Ngài, nhưng con biết Ngài – đối với bản thân thì luôn khắc kỷ, đối với mọi người thì rộng lượng bao dung, chan hòa nhã nhặn, từ bi tiếp vật, mẫn niệm độ sinh.
Ngài luôn làm nhiều hơn nói, khiêm nhường nhẫn nại, không tự cao tự đại, lấy việc tu làm yếu vụ, việc độ sinh là cốt yếu…”
Tổ đình Hội Xá ngày con về trở lại (19/4/2013) |
Rời nơi thờ Ngài, con bước ra vườn rau gặp một người phụ nữ ngoài 50 tuổi. Cô là người đã đến chùa được gần 10 năm, được Ngài gọi với cái tên dễ thương “cô bé”. Bữa trước trong lễ tang của Ngài, con và cô ấy trò chuyện với nhau nhiều. Cô kể về những kỷ niệm cô chấp tác ở chùa, được trò chuyện với Ngài…bởi vậy nay gặp lại cô có thể nói là có chút thân quen.
Trong những ngày diễn ra lễ tang Ngài, con nhận thấy lúc nào cô “bận rộn”, đi chân đất, đầu đội nón… hướng dẫn người dân đi đúng đường để vào lễ Giác linh Ngài.
Trò chuyện với cô được một chút, con xin phép ra về. Về Tổ đình, con luôn có cảm giác bình yên. Không chỉ do Tổ đình Hội Xá gần gũi với thiên nhiên mà con người ở nơi đây, kể cả sư và người dân – luôn giản dị, mộc mạc và chất phác. Tất cả đã nuôi dưỡng trong con một niềm yêu thương sâu sắc…
(PGVN)