Nhắm mắt lại, thấy trời đầy giông tố
Đầy phong ba cuồng nộ trút về Trung
Đêm lẫn ngày mưa gió với bão bùng
Người đói chết, tang thương chung số phận!
Nhắm mắt lại, thấy quê nhà lận đận
Cơ cực nhiều vì lũ lụt triền miên
Ruộng trắng đồng bởi mưa bão xoay chuyền
Nhà ngập nước oan khiên cao vời vợi!
Nhắm mắt lại, thấy cụ già chới với
Giữa bao la biển sóng cuốn thân đi
Con vói theo, tìm mẹ…chẳng thấy chi
Tiếng la khóc, thét gào… bi ai quá!
Nhắm mắt lại, thấy bé thơ đói lã
Chìm dần trong con nước lũ bạo tàn
Vợ tìm chồng giữa sóng nước mênh mang
Đâu còn nữa?…Một màu tang ảm đạm!
Nhắm mắt lại, thấy muôn dòng lệ thảm
Mẹ khóc con, chồng khóc vợ thương yêu
Người khóc người cùng thân phận hẫm hiu
Trong diễm phúc vẫn có điều bất hạnh!
Người còn lại, bơ vơ đêm giá lạnh
Biết về đâu, biết phải sống ra sao?
Giữa trời khuya bao mắt lệ nghẹn ngào
Đang chờ những tấm lòng giàu nhân ái
19/10/2010