Trang chủ Phật học Hãy sống cho nhau

Hãy sống cho nhau

149
0

Không gian bao la, vũ trụ một nhà,
Trách nhiệm là chung của bao thế hệ!
Thở thật sâu, ta hít vào lồng ngực,
Một tình thương lan tỏa khắp châu thân.

Mỗi chúng ta, vốn mang sẵn trong mình một vũ trụ quan riêng biệt, nên mỗi người có một nhận xét về cuộc sống khác nhau. Thử vài lần đi đến Thiền đường, vài phút chuyên sâu quán tưởng sẽ làm ta vơi đi bao lo âu và phiền não, mà con người tự áp đặt cho mình. Do đắm mình trong nền văn minh vật chất và những kỹ thuật tân tiến của khoa học hiện đại, con người đã quay cuồng không ngơi nghỉ trong quỹ đạo của lao lực và lao tâm vì những âu lo, toan tính. Trong thời buổi hiện tại, chúng ta ai cũng cần đến một toa thuốc diệu dụng, có thể song phương trị lành bá chướng vạn bệnh của thân và tâm để có được “một tâm hồn lành mạnh trong một cơ thể tráng kiện”.

Lý tưởng của kiếp nhân sinh là lèo lái con thuyền đời đi đến chân thiện mỹ. Sóng triều mỗi ngày hai bận xuống lên, kẻ thấp chí kém tài thì theo đó mà vào ra bến cũ; nhưng người kiên tâm cả chí, thì cho dù sóng to gió cả, cũng gắng sức chèo chống qua cơn biến động. Khi biến động đi qua, gió thuận buồm xuôi sẽ đẩy vút thuyền đời ra đến những bến bờ mới lạ. Sống trong cuộc đời, ai cũng đeo đuổi những lý tưởng, ước mơ cao đẹp; nhưng muốn thành công, đòi hỏi họ phải hội đủ rất nhiều yếu tố. Một trong những yếu tố đó là cơ hội.

Cơ hội là những nhân duyên đến từ bên ngoài, mà nhờ nó chúng ta có được sự thành công. Cơ hội tuy có vai trò quan trọng như vậy, nhưng không phải hễ khi nào cơ hội đến là cũng có sự thành công. Do đó, con người cần phải luôn luôn tự rèn luyện, tu dưỡng để chờ cơ hội đến. Lúc đó, con người có thể nắm bắt và dựa vào nó để thực hiện ước mơ hoài bão của mình. Những thành quả đạt được trong tương lai nhờ vào những gì chúng ta tô đắp từ ngày hôm nay.

Mục đích chính của mỗi người chúng ta là phát huy tiềm năng sẵn có nơi mình. Chúng ta là chủ nhân ông của chính mình, không một đấng thiêng liêng nào có quyền thưởng phạt chúng ta cả. Khi dục vọng xấu xa trỗi dậy là một nhân hư, thì kết quả thu được sẽ là một quả thối. Cũng như người tự ngửa mặt lên trời mà phun nước miếng, thì nước miếng sẽ rơi ngược về mình. Do đó, chúng ta phải sống sao cho ăn nhịp hải hà, chứ đừng bắt chước những đứa trẻ ngây thơ muốn nhảy cho thật xa, mà không biết chân mình bị lún dần trong cát. Những cái đích mà chúng ta đã đi qua hay sắp đến chỉ có công dụng khuyến khích, còn cái vui chân thật của cuộc đời là được tiếp tục đi tới, đi như một lữ khách khôn ngoan luôn ý thức mình “đi để mà đi”.

Ôi! Thương thay cho bao nhiêu con người đã tự giam hãm mình trong ngục thất tối tăm mịt mùng của bản ngã. Hãy mở lòng ra cho tình thương yêu được tràn ngập vào tận nơi sâu kín nhất của tâm hồn, cho lạch tình thương hòa cùng đại dương bác ái. Kìa! Cánh cửa Từ Bi đã bật then mở chốt, những đóa hoa xuân đang kỳ nở rộ, hương chập chờn bay trong gió, bướm nhịp nhàng vỗ cánh theo điệu chim ca. 

Trước sự sống tươi vui ấy, tại sao ta lại trở nên lo buồn không phải lẽ ?! Hãy sống sao cho lợi mình lợi người! Như tằm phá bỏ kén, mà trong đó nó tự giam mình để thuận theo nhịp sống và sự tiến hóa. Hãy ban tặng cho nhau những hạt giống từ bi, trí tuệ như người vãi mạ tung cánh tay rộng trên nền trời xanh, với hy vọng gặt hái được những cành lúa trĩu hạt cuối mùa. Ban phát hạnh phúc cho mọi người là chúng ta đang gieo mầm hạnh phúc cho chính mình mai sau.  Bởi lẽ, bạn và tôi luôn ở trong nhau. 

 H.T

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Please enter your name here